Sắc mặt Lãnh Dạ âm trầm, thậm chí có chút đen lại, cô nhóc này còn
muốn rời khỏi hắn! Hắn căng thẳng, trầm mặc, hai tay khoanh trước ngực
nhìn Bạch Tuyết, bộ dáng rất lạnh lùng. Một lát sau, hắn lạnh lùng hỏi:
"Em muốn rời đi tôi?" Âm cuối hơi đề cao, có vẻ rất không vui!
"Em không muốn để anh thấy được bộ dạng này của em! Rất xấu!" Bạch
Tuyết ủy khuất cúi đầu!
"Em vẫn là chưa tin tôi? Tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ đem em đổi trở về,
em vì sao không tin tôi?" Lãnh Dạ nổi giận, mặc dù hiện tại hắn không có
biện pháp đem Bạch Tuyết đổi trở về, thế nhưng, ở trong lòng hắn sớm đã
có một quyết định, chính là nếu biện pháp của sói con không thể thực hiện
được, hắn sẽ dùng kim đan trong cơ thể hắn mạnh mẽ đưa linh hồn cô và
Cung Hàn bức ra, sau đó tráo đổi trở về.
Hắn không kịp đợi chúng nghĩ biện pháp nữa, hiện tại hắn sẽ phải đem
Bạch Tuyết đổi trở về, hắn không thể nhìn cô khó chịu!
"Anh muốn em tin anh? Chúng ta là người, không phải thần! Loại
chuyện này anh đã thấy qua trước đây sao? Quá thần kỳ! Quá thái quá!"
Bạch Tuyết chất vấn Lãnh Dạ.