Người không biết không có tội!
Lãnh Dạ nói chuyện, Bạch Tuyết không có nghe thấy, tròng mắt nhìn
chằm chằm vào cánh tay Long tỷ kéo tay anh, người phụ nữ này có ý gì?
Cô ta không phải phụ nữ của Cung Hàn sao? Đáng ghét!
Mà Long tỷ biết quan hệ của cô và Lãnh Dạ, hiện tại cô ta làm như vậy
là có ý gì? Chẳng lẽ cô ta cũng thích Lãnh Dạ?
Lông mi Bạch Tuyết vụt sáng, trong lòng cấp tốc tự hỏi.
Nhưng vào lúc này.
Có người nói: "Khang tiên sinh, bạn nhảy anh đâu? Hôm nay anh là nhân
vật chính, sạo có thể không mang theo bạn nhảy? Như vậy rất không lễ độ!
Mọi người nói có đúng hay không a?" Người nói chuyện là một cảnh tư,
trong lòng vẫn không phục Khang Nghị, thế nhưng hắn cũng có bối cảnh
lớn, cho nên mặc dù xuống ngựa, cũng không sợ cảnh sát mới nhậm chức --
Khang Nghị.
Hắn ta nói như vậy, là cố ý, hắn biết Khang Nghị không biết khiêu vũ,
hơn nữa không có bạn gái, cố ý cười nhạo anh ta ăn chay.
Ý là bên người không có phụ nữ!
"Này?" Khang Nghị hơi sững sờ, hôm nay hắn không tính sẽ nhảy, cũng
không có muốn khiêu vũ, cho nên cũng không có tìm bạn nhảy, người tới
đều mang một bạn nhảy, không có người nào thừa.
"Ha ha... Hóa ra cảnh tư của chúng ta không có cô gái nào nguyện ý
nhảy cùng!" Hắn ta không khuất phục, tròng mắt Khang Nghị bắn ra lạnh
lùng, người này thường xuyên cùng hắn đối nghịch, Khang Nghị vẫn biết
người này là con trai của ân sư, cho nên vẫn nhường nhịn, hôm nay cậu ta