"Anh là ai?" Khang Nghị sắc bén hỏi, người này vào bằng cách nào, hắn
tin thiết bị ở đây rất tân tiến, anh vào bằng cách nào?
"Mẹ nó! Tránh ra, Bạch Tuyết, Bạch Tuyết..." Cung Hàn hô lớn.
"Cô ấy ở trong phòng tắm!" Khang Nghị nghe thấy anh ta gọi Bạch
Tuyết, biết bọn họ quen nhau, xem ra là người Bạch Tuyết yêu! Có chút
thất vọng, người này thực sự là thô tục!
Kỳ thực, trước đây Cung Hàn không như vậy! Cũng rất lạnh lùng, thế
nhưng lãnh lùng sẽ không tới gần Bạch Tuyết, cho nên hiện tại hắn thành
bộ dạng này, nhìn rất vô lại!
Bụp--
Cung Hàn đá văng cửa phòng tắm, liền nhìn thấy Bạch Tuyết thống khổ
ngâm mình trong bồn tắm, cô bị dục hỏa thiêu đốt thần chí không rõ!
"Đáng chết -- tôi mang em đi!" Cung Hàn ôm lấy Bạch Tuyết.
Tâm Cung Hàn bị nhéo, hiện tại Bạch Tuyết phải tìm người hạ nhiệt, dù
cho hiện tại ăn thuốc giải cũng đã chậm!
"Anh muốn dẫn cô ấy đi đâu?" Khang Nghị đuổi theo hỏi, tối thiểu hắn
muốn biết người này mang Bạch Tuyết đi đâu?
"Tôi biết anh ấy, anh nói cho anh Cốc, cảm ơn anh ấy..." Bạch Tuyết nỗ
lực nặn ra mấy chữ, cô biết người này là ai? Khi rời khỏi phòng tắm, một
cơn gió mát ngoài cửa lùa vào, cô thanh tỉnh một chút, thấy rõ ràng khuôn
mặt Khang Nghị.
Cung Hàn mang Bạch Tuyết chuẩn bị trở về biệt thự của mình.
"Mang tôi đi tìm anh ấy, mang tôi đi tìm anh ấy..." Bạch Tuyết thống khổ
kêu lên.