LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 110

Mạch Quai trừng mắt một cái, thấy Dương Đình Phong rút ra tờ khăn

giấy từ trong túi áo, nhẹ nhàng lau nước mũi cho hắn, ngón tay chùi nước
mắt cho hắn. Xong xuôi, Dương Đình Phong ném khăn giấy xuống đất,
chỉnh lại mái tóc cho Mạch Quai, gương mặt dường như sáng lạn trở lại.

Mạch Quai thút thít nhìn Dương Đình Phong, vừa khóc xong nên

thanh âm có điểm run rẩy.

- Cậu... có rảnh không?

- Ừ. - Dương Đình Phong lạnh lùng nói.

- Uống với tôi vài ly không?

Dương Đình Phong suy nghĩ, nói với hắn.

- Qua nhà tôi đi. Đến lúc cậu say, tôi không đưa cậu trở về đâu.

Mạch Quai gật đầu, có chút áy náy nhìn Dương Đình Phong, lại mở

miệng nói.

- Có muốn đi siêu thị với tôi không?

Dương Đình Phong từ chối cho ý kiến, toan tính rời đi, phát hiện

Mạch Quai vẫn còn ở một chỗ bày ra bộ dạng ngu ngốc nhìn mình, Dương
Đình Phong thở dài, bước tới đưa tay ra. Mạch Quai giương hai mắt, nhướn
môi tỏ ý khinh rẻ.

- Bệnh hoạn, đi siêu thị phải nắm tay sao? - Liền thẳng tới đầu hẻm đi

ra ngoài, Dương Đình Phong trên mặt không được vui vẻ, hừ nhạt một
tiếng rồi theo sau hắn.

====== HẾT CHƯƠNG 11 ======

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.