LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 122

Dương Đình Phong còn chưa kịp lên tiếng, hai bắp chân đã bị Mạch

Quai tách ra, lông mày hắn nheo lại, bĩu môi nói.

- Cái mẹ gì đây... vì cái gì... hức... xúc xích của cậu lại to hơn của tôi

chứ? Để tôi đo thử, dám làm bẽ mặt ông à. - Mạch Quai nói xong, liền cầm
lấy ngự khí cương cứng dữ tợn của Dương Đình Phong, đặt dưới dương vật
của mình.

- Kháo, dài hơn tôi đến tận 5 xentimet.... thôi dẹp, ông đây không làm

nữa, tự thẩm du vậy. - Mạch Quai trừng mắt nhìn Dương Đình Phong, vung
tay đánh vào phân thân thô dài của y, hừ nhạt một cái, liền nằm xuống
giường, bàn tay an ủi tính khí chứa đầy dục vọng.

Dương Đình Phong dở khóc dở cười, nâng người dậy kéo lấy cổ chân

Mạch Quai, dùng cơ thể cao lớn bao phủ lấy người hắn, đặt hai chân hắn
gác lên vai, khom lưng vuốt ve gương mặt hắn, nhẹ nhàng đáp xuống một
nụ hôn, ghé sát bên tai hắn, hơi thở phả vào nóng hổi.

- Thẩm du một mình chán lắm, không bằng... để tôi phối hợp cùng cậu

đi.

Mạch Quai ở bên dưới nở nụ cười khoái trá, tay ôm lấy mặt Dương

Đình Phong, mơ mơ màng màng nhìn chăm chăm vào y.

- Dương Đình Phong... vì cái gì tôi hiện tại mới cảm thấy... cậu đáng

yêu đến như thế chứ... moa. - Liền hung hăng gián môi hôn một điểm lên
mặt Dương Đình Phong, cười khúc khích.

- Hảo, cậu giúp tôi giải quyết chỗ này... tôi muốn xem khả năng của

cậu như thế nào... he he. - Người nọ lại ăn nói lung tung, Dương Đình
Phong lắc đầu hết nói nổi, kéo hai chân Mạch Quai thẳng về phía trước,
đem cự vật to lớn chen vào giữa cửa động hắc ám, mạnh mẽ tiến vào mà
không hề báo trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.