LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 206

Đình Phong, né tránh bờ môi y liều mạng thở dốc, bên miệng còn lưu lại
sợi chỉ bạc đậm tình của hai người.Thế nhưng hắn chỉ vừa lấy lại khí lực,
quai hàm tiếp tục bị Dương Đình Phong chế trụ lấy, chèn ép cánh môi hắn,
động tác dưới thân cũng cật lực càng nhanh, ở trong cơ thể hắn đâm vài cú
đâm thô bạo. Mạch Quai rốt cuộc chịu đựng không được nữa, quy đầu nơi
tính khí bắn ra tinh dịch trắng ngà.

Dương Đình Phong thừa cơ ôm Mạch Quai lên giường, dương vật ở

bên trong dùng sức trừu sáp, cơ thể kịch liệt va chạm, Mạch Quai níu chặt
thắt lưng Dương Đình Phong, nâng cao mông, thuận lợi cho việc ra vào của
côn thịt cực đại. Sau vài lần đâm chọc, Dương Đình Phong có dấu hiệu sắp
bắn đến nơi, Mạch Quai ở dưới thân rên rỉ cầu xin.

- Cho tôi... cho tôi ăn tinh dịch của cậu.

Dương Đình Phong ngẩng đầu thở dốc, cỗ nhiệt lưu từ dương vật trào

lên tới đỉnh điểm, y thật nhanh rút ra côn thịt, gầm lên một tiếng, ở trước
mặt Mạch Quai nhả ra dòng tinh dịch nồng đậm. Mạch Quai vươn đầu lưỡi
liếm láp, tham lam nuốt trọn tư vị đắng chát mà thơm ngon của Dương
Đình Phong, hắn nở ra nụ cười quyến rũ, há miệng ngậm lấy tính khí còn
lưu lại dịch thủy của chính mình.

- Lại đây. - Thanh âm của hắn khàn khàn mà ẻo lả, nằm trên giường

bày ra tư thế động lòng người, ngón tay kéo lấy bàn tay Dương Đình
Phong.

Dương Đình Phong không nói, trực tiếp bổ nhào lên hung hăng hôn

lên môi hắn, bàn tay tùy tiện xoa nắn hai cánh mông đàn hồi. Nụ hôn kéo
dài hơn hàng ngàn thế kỷ, Dương Đình Phong mới chịu buông Mạch Quai
ra, ngữ điệu trầm thấp nói.

- Lần sau còn dám nổi giận với tôi, tôi sẽ không cho cậu xuống

giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.