LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 232

- Tôi ôm cậu ra ngoài. - Dương Đình Phong vỗ vai hắn, ôm hôn hắn

bước ra phòng, đặt hắn nằm trên giường.

- Đỡ hơn chưa?

- Ân.

Dương Đình Phong yên tâm thở phào, hôn nhẹ lên trán Mạch Quai,

trong mắt tràn đầy yêu thương, hạ giọng nói.

- Tôi yêu cậu.

Mạch Quai ngây người, trầm mặc nhìn Dương Đình Phong, hạ mi mắt

xuống.

- Thật không?

Dương Đình Phong không nói, trực tiếp đem bàn tay Mạch Quai đặt

lên ngực mình, biểu tình nghiêm túc nói.

- Có nghe gì không?

Mạch Quai nheo mày, chậm rãi lắc đầu.

- Không có.

- Đừng thở, nghe cho kỹ.

Mạch Quai điều chỉnh lại hô hấp, yên lặng nhìn Dương Đình Phong,

cảm nhận ở lồng ngực trái của người kia có nhịp điệu thình thịch, hắn sửng
sốt mở to hai mắt, lập tức thu bàn tay trở về, nghiêng đầu né tránh ánh nhìn
của đối phương.

- Tin tưởng tôi? - Dương Đình Phong lạnh lùng hỏi.

- Nếu là như vậy... vì cái gì hôm nay lại thân mật với cậu ta?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.