LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 54

cuộc nhanh như vậy, kiên quyết hỏi đối phương cho ra lẽ.

- Tôi vì cái gì phải ghét cậu ta?

- Vậy thì tôi yên tâm.

Mạch Quai vừa nói xong, Dương Đình Phong cho hai tay vào túi áo

khoác, lảnh đạm xoay người có ý định rời đi, lại bị người nọ một lần nữa
kéo trở về, nhìn bộ dạng khép nép đầy khó hiểu của đối phương.

- Tôi... tôi xin lỗi.

Thoáng chốc Dương Đình Phong cả kinh mở lớn mắt, y vừa rồi chính

là không nghe nhầm đi.

- Ban nãy là tôi lớn tiếng, còn có... tùy tiện đánh cậu nữa. - Nhắc tới

đây Mạch Quai thiếu chút nữa quên mất, vội vàng nhìn sang vết bầm tím
bên khóe miệng Dương Đình Phong, ngón tay thon dài chạm nhẹ lên vết
sưng, chạm đến chỗ đau của Dương Đình Phong, không khỏi xít xoa kêu
lên một tiếng.

Mạch Quai ngừng lại động tác, cảm thấy tình huống hiện tại dường

như có điểm không đúng đắn, nuốt nước miếng, chậm rãi giương mắt nhìn
lên, lại là cái ánh mắt không tiêu cự ấy, lạnh đến sống lưng, thần kinh trong
vô thức tê dại run rẩy, Mạch Quai rút tay trở về, bất thình lình bị Dương
Đình Phong chụp lấy cổ tay hắn, lạnh lùng nói.

- Đừng bao giờ ở trước mặt tôi thân mật với cậu ta. Đến khi đó đừng

trách tôi độc ác.

Mạch Quai rụt rè đưa mắt nhìn xung quanh, hung hăng buông tay

Dương Đình Phong, thấp giọng nói.

- Chuyện đó thì có can hệ gì với cậu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.