“Không cần sợ.” Uông Hạo Thiên vươn tay kéo cô lại, đem cô đặt ở
dưới thân # đã che chắn #……
“A…..” Đi kèm với một cơn đau nhức là tiếng kêu thảm thiết của cô,
tay hung hăng bấm vào da thịt trên lưng anh, nước mắt từ trong khóe mắt
chảy ra tựa như con sông nhỏ, nước mắt rơi là vì chính mình, cũng là vì
tình yêu với anh Thiên Tứ……
“Chịu đựng một chút, sẽ nhanh chóng tốt thôi.” Lúc này Uông Hạo
Thiên mới khôi phục lại lý trí, tạm dừng động tác, hôn lên nước mắt đang
chảy ra từ khóe mắt của cô, chờ cho cô thích ứng, anh mới từ từ bắt đầu
chuyển động………..
Từ đầu đến cuối cô đều không có mở mắt ra, cô không có đủ dũng khí
để đối mắt với người đàn ông đang ở trên người mình.
Cuối cùng tình cảm mãnh liệt cũng hóa thành bình tĩnh, nghe trong
phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, lại nhìn thấy trên người mình có rất
nhiều dấu hôn, còn có vết máu đỏ tươi chói mắt dính trên tấm ga trả
giường, nước mắt của cô lặng lẽ rơi xuống, cô không còn thuần khiết, cô
còn có thể trao tình yêu thuần khiết cho anh Thiên Tứ sao? Anh ấy sẽ
không để tâm chứ? Không chỉ có thân thể đau nhức mà trong lòng cô càng
đau, bắt đầu từ ngày hôm nay, cô không còn là cô của trước đây
nữa…………
Uông Hạo Thiên từ trong phòng tắm bước ra, liền thấy cô đưa lưng về
phía mình, thân thể cuộn tròn lại, trong lòng thương tiếc cô, vươn tay ôm
cô vào trong lòng ngực mình…………
Thích Vi Vi cũng không có giãy dụa, bởi vì cô không còn sức lực, chỉ
im lặng tựa vào lòng ngực anh, chỉ có điều lòng ngực rộng lớn như vậy
nhưng cô lại cảm thấy không có chút ấm áp, mà chỉ thấy lạnh như băng,
trong lòng lạnh như băng……..