LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 397

“Đứng lại.” Uông Hạo Thiên gầm lên giận dữ liền đuổi theo.

Vừa mới đuổi đến cửa, ngoài cửa không biết khi nào thì xuất hiện hai

người vệ sĩ da đen đưa tay ngăn cản đường đi của anh: “Thật xin lỗi, thiếu
gia, chúng tôi không thể thả cậu đi ra ngoài.”

Uông Hạo Thiên cũng tức điên lên quay đầu lại tức giận quát mẹ

mình: “Uông Tần, mẹ muốn làm cái gì vậy?”

“Không làm gì, chỉ cần con đồng ý cưới Daisy, chuyện gì cũng không

có làm.” Bà Uông nói, nhìn thấy dáng vẻ giận dữ của anh, ánh mắt hiện lên
một tia cảm xúc phức tạp.

“Vậy mẹ cứ đợi đi, con là con mẹ nuôi từ nhỏ, tính tình của con mẹ

chẳng lẽ không hiểu sao. Mẹ càng như thế con càng không cưới.” Anh ném
những lời này lại, tức tối bỏ lên trên lầu.

Bà Uông nhìn thấy anh tức giận chạy lên lầu, vẻ mặt trầm trọng cùng

bất đắc dĩ ngồi ở trên ghế salon.

Thở phì phì đi vào phòng, rầm một tiếng dùng sức đóng cửa lại. Anh

liền ngồi xuống giường, dù có tức giận nhưng anh vẫn đi đến bên điện thoại
bàn gọi điện cho Vi Vi, muốn nói cho cô biết mình rất tốt.

Lại phát hiện điện thoại hoàn toàn không có phản ứng gì giống như

không kết nối được: “Chết tiệt!” Chửi thề một tiếng, ném điện thoại đi,
không cần nghĩ cũng biết là do mẹ mình phân phó. Bà thật sự muốn cầm tù
mình, muốn ngăn cản tất cả liên hệ của mình với thế giới bên ngoài, muốn
ép mình nghe lời sao. Vọng tưởng …

Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại mẹ mình rốt cuộc là bị làm sao vậy. Chưa

bao giờ bà nghiêm túc giống như bây giờ. Bà sớm biết mình sẽ không đồng
ý, lại giống như không đạt mục đích thề không bỏ qua. Toàn bộ đã sớm lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.