LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 649

mẹ con em. Nếu anh ấy cứ như vậy mà chết đi, em sẽ ân hận không thể tha
thứ cho mình.”

Cả hai người đều bất đắc dĩ. Uông Hạo Thiên thống khổ nhắm mắt

ngồi xuống, nhìn thấy anh khổ sở như vậy, cô đi đến bên anh ôm anh vào
trong ngực.

“Em đã nghe chuyện ngày xưa của anh với Daisy rồi, bây giờ anh có

muốn nghe chuyển thuở nhỏ của em với anh Thiên Tứ không?”

Không chờ anh trả lời, cô tự nói.

“Lần đầu tiên gặp anh ấy là khi còn nhỏ, trong một lần em về thăm bà

ngoại, lúc đi ra ngoài chơi em bị các bạn ức hiếp, anh ấy đã bảo vệ em. Mỗi
lần em về bà ngoại, em đều muốn cùng anh ấy chơi đùa, sau đó cùng nhau
trưởng thành. Hoàn cảnh tốt hơn, bà ngoại mua nhà mới rồi chuyển đi, nên
tụi em rất ít khi gặp nhau. Mãi cho đến khi ba mẹ em ly hôn, mẹ bị bệnh,
em với mẹ không nhà không cửa mới trở lại nhà cũ, rồi gặp lại anh ấy. Anh
ấy ít nói nhưng luôn lặng lẽ quan tâm, chăm sóc mẹ em. Sau này, em mới
biết được, ngoài giờ học anh ấy đi làm thêm, tất cả tiền kiếm được đều âm
thầm dùng để chăm lo cho em. Công việc vất vả nhưng chưa bao giờ thấy
anh ấy than thở, tiền tuy rằng không nhiều nhưng với em nó rất lớn, đã cứu
mạng mẹ con em. Anh từ nhỏ cơm no, áo ấm, anh không thể hiểu cảm nhận
của em đâu. Bây giờ anh ấy bị bệnh, nguyên nhân có lẽ do trước kia vất vả,
em không phải loại người vong ơn phụ nghĩa … Nếu không phải gặp anh,
có lẽ hiện tại em đã gả cho anh ấy. Em yêu anh, thật sự rất yêu anh, nhưng
mà em không thể bỏ rơi anh ấy, nhất là lúc này, anh ấy rất cần em. Nếu anh
yêu em, anh ủng hộ em được không ?”

“Anh làm sao có thể ủng hộ em? Anh không thể trơ mắt nhìn em gả

cho người khác. Làm bạn, em cũng có thể chăm sóc cậu ta, không nhất định
phải gả cho cậu ta.” Uông Hạo Thiên biết cô khổ sở nhưng không thể để cô
vì báo ân mà lấy cậu ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.