LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 262

"Anh không thể nhớ được," Leo nói và vẫn nhìn chằm chằm vào cô. Anh

di chuyển về phía trước như để mang cô trở lại phòng.

Đứng nguyên tại chỗ, Catherine đặt một bàn tay đeo găng lên trước ngực

anh. "Em sợ rằng em không thể cho phép anh vào bên trong được, đức ngài
của em. Nó sẽ không thích hợp đâu. Và em thật sự hy vọng rằng chuyến đi
chơi này, anh đã thuê một chiếc xe ngựa trần thay vì một chiếc khép kín.

"Chúng ta có thể thuê xe ngựa nếu em thích. Nhưng điểm đến của chúng

ta chỉ cách một khoảng ngắn, và đi bộ dễ chịu hơn, ngang qua công viên St
James's. Em có muốn đi bộ không? "

Cô gật đầu ngay lập tức.

Khi họ rời khách sạn, Leo đã ở bên lề đường gần nhất. Đi bộ với tay

mình khoác trong cánh tay Leo, Catherine nói với anh những gì cô và
Beatrix đã đọc liên quan đến các công viên, nơi mà King James đã giữ một
bộ sưu tập động vật ở đó, bao gồm cả lạc đà, cá sấu, và một con voi, cũng
như rất nhiều những chuồng chim. Điều đó gợi nhắc Leo nói với cô về kiến
trúc sư John Nash, người đã thiết kế các trung tâm mua sắm thông qua các
công viên. Con đường lớn này đã trở thành nơi tổ chức các nghi lễ hoàng
gia bắt đầu từ cung điện Buckingham.

" Kể từ đó mọi người gọi Nash là một kẻ tự phụ," Leo nói. "Ngạo mạn

và quan trọng hóa, những đức tính cần có của một kiến trúc sư có tầm cỡ."

"Họ đã nói vậy sao?" Catherine có vẻ thích thú. "Tại sao vậy đức ngài

của em?"

"Số tiền đáng kinh ngạc đã được dùng cho một công việc quan trọng, và

công chúng với một bản chất thực vô liêm sỉ để có thể tin rằng một thiết kế
của ai có đủ xứng đáng để được xây dựng trên một quy mô lớn. Một bức
tranh treo trong một bảo tàng nơi mà ai đó sẽ phải cố tìm ra nó, hoặc là cố
quên nó đi nếu họ thích. Nhưng không có nhiều điều người ta có thể làm để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.