LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 270

nhìn xuống Catherine. "Em có muốn đi dạo một lát không? "

Cô lắc đầu, cô cảm thấy an toàn hơn nhiều trong nhà hát này hơn là ra

ngoài đi bộ giữa đám đông. "Cảm ơn anh, nhưng em cảm thấy thoải mái ở
đây rồi."

Khi Leo nhìn sang màn cửa ở mặt sau của nhà hát, quả nhiên các hành

lang đã quá đông đúc. Một cặp đôi tiến đến và nhiệt liệt chào đón Rutledge.
Catherine căng thẳng khi Harry giới thiệu cô với đức ngài và phu nhân
Despencer và em gái của quý bà Despencer, bà Lisle. Cô dự kiến một buổi
gặp gỡ từ họ, có lẽ là một nhận xét thô bạo, nhưng thay vào đó họ đã xử sự
rất lịch sự và hoà nhã. Có lẽ, cô nghĩ, cô nên ngừng chờ đợi điều tồi tệ nhất
từ người khác.

Poppy hỏi quý bà Despencer về một trong những đứa con của bà, người

đã bị bệnh gần đây, và người phụ nữ liệt kê tất cả các loại thuốc và biện
pháp phòng ngừa đã sử dụng cho con trai ốm yếu của họ để có được kết
quả tốt. Một nhóm người bước vào nhà hát, chờ đợi lần lượt để nói chuyện
với Harry, và Catherine di chuyển để nhường chỗ cho họ. Cô đứng ở phía
sau tấm rèm, chờ đợi với sự kiên nhẫn bắt buộc và bước theo dòng người ở
hành lang, trong nhà hát bật ra tiếng ồn lớn từ khán giả bên dưới. Những
tiếng kêu la và chuyển động không ngừng gây cho cô cảm giác bực mình.
Cô cảm thấy ngột ngạt. Cô hy vọng giờ nghỉ sẽ sớm kết thúc.

Khi cô đứng với hai bàn tay chắp sau lưng, cô cảm thấy một bàn tay với

được qua các màn cửa và quấn quanh cổ tay của cô. Một cơ thể nam tính ép
phía sau cô. Một nụ cười cảm động trên môi khi cô tự hỏi liệu Leo có phải
đang đùa chơi với cô.

Nhưng những tiếng nói trườn vào tai cô không phải là Leo. Đó là một

tiếng nói từ những cơn ác mộng của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.