LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 559

Lời anh nói ra, tuy có phần giễu cợt nhưng khóe mắt cô rưng rưng,

không thể chối cãi…cô cảm động.

-“Nằm yên đi Nguyệt, đừng cựa… tôi đau…”

Thanh âm của anh đã nhỏ xuống, trán cũng lấm tấm mồ hôi. Ánh sáng

của chiếc đèn ngủ tuy mờ mờ, nhưng cũng đủ để cô thấy những vệt máu đỏ
đỏ thấm qua lưng áo anh…

-“Phong…”

Cô gọi anh, nghẹn ngào, tay cũng áp vào đó.

-“Ừ, cậu sao thế?”

Nguyệt Dương cố nén để không khóc thành tiếng, cô hỏi:

-“Đau lắm phải không?”

Phong tự trách mình, anh chỉ là muốn lợi dụng ôm cô một lát, không

ngờ lại để cô lo lắng như vậy…

-“Không sao, người ta băng cho rồi…không cần để ý…”

-“Tôi biết, lúc nãy đi tới đây nên bị thế phải không?”

-“Không phải đâu, thường ngày cựa mình vẫn thế mà, nằm yên một lúc

là đỡ…”

Nghe anh nói, cô xót, không dám cử động, cố gắng nằm thật ngoan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.