LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 77

-“Anh Phong…”

-“Hà Anh, chưa ngủ à?”

-“Em chưa …cảnh ở bản đẹp quá!”

Hà Anh hơi co ro, Phong liếc nhìn, đưa chiếc áo khoác mỏng của mình

cho cô, dặn dò:

-“Mặc vào không cảm lạnh, ra ngoài mà phong phanh thế…”

Anh vẫn luôn quan tâm tới cô như vậy, từ bé họ đã chơi thân, nhưng mỗi

lần nhận được sự quan tâm, cô đều không thể không xao xuyến.

-“Chị Dương lại mắc nợ gì nàng Hiếu thế kia, hix…”

Cô nhìn hai người chạy đuổi dưới sân, không nhịn được mà thốt lên.

Phong nghe vậy sửng sốt:

-“Em vừa bảo gì cơ?….nàng…nàng Hiếu…cậu ta…?”

-“Ơ, Hiếu là….Anh không biết à?”

Hà Anh không nói cụ thể, nhưng cái nháy mắt của cô cũng khiến Phong

hiểu. Cậu nở nụ cười tươi nhất từ trước tới giờ, làm tan chảy không chỉ trái
tim của người đối diện mà còn của ai đó đang nhìn lén dưới kia.

-“Dương, đứng lại, đứng lại ta bảo…”

Giọng Hiếu càng ngày càng bé:

-“Bắt được muội rồi, nói cho muội biết, cậu ấy vừa nhìn ta cười đấy…

cậu ấy đứng cạnh muội của muội mà ánh mắt chỉ dán lên ta thôi, Dương à,
muội nghĩ kĩ đi, chúng ta sinh ra là để dành cho nhau rồi…”

Nguyệt Dương: ‘Vũ Phong, tôi hận, tôi hận’!!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.