LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 175

Anh lại gọi tên thân mật của cô. Anh muốn quay lại với cô?

Thư Tầm cố gắng tỏ ra điềm tĩnh, khuôn mặt bình thản nhìn anh, nhưng
trong lòng như có chút vui vẻ, lại như có chút chờ mong.

“Em có đồng ý trước khi đi dạy mấy tháng, nhanh chóng tích lũy kinh
nghiệmphá án, để chuyên môn của em được ứng dụng đầy đủ vào thực tiễn
haykhông?” Vẻ mặt anh vô cùng nghiêm túc.

“… Tôi hiểu ý anh, nhưng tôi không đồng ý làm trợ lý của anh.” Thư Tầm
quật cường nhìn sang nơi khác.

“Em không phải trợ lý của tôi, trước giờ đều không phải.”

“Vậy tôi là gì?” Nói ra câu này, Thư Tầm cảm thấy mình cực kỳ ngốc
nghếch,chẳng lẽ phải để anh nói thẳng ra --- em là quả táo nhỏ của tôi?

“Là người phụ nữ của tôi.” Tả Kình Thương không cho cô cơ hội để suy
nghĩ, đã bước gần thêm một bước, “Mãi mãi.”

“Tôi cảm thấy…. cuộc nói chuyện của chúng ta có thể kết thúc ở đây.” Thư
Tầm vội vàng quay đi, sợ hãi, lqđôn kinh ngạc, bối rồi, nhưng dường như
còn có cả niềm vui bất ngờ khiến cô muốn khóc. Cô chạy vài bước, cũng
không biết xe buýt tới là đi đến đâu. Nơi này là quê nhà của cô, cho dù
ngồinhầm xe buýt cũng chẳng sao, chỉ cẩn có thể tránh đi trong chốc
lát,tránh khỏi cơ thể áp sát của Tả Kình Thương, rời xa mùi hương khiến
côghi lòng tạc dạ của người ấy.

Quay lại với Tả Kình Thương, quaylại? Thư Tầm ngồi cạnh cửa sổ nghĩ
đến hai chữ này, trong lòng khôngkhỏi rung động, quá khứ ngọt ngào, đau
xót, nhung nhớ đến tận xương tủy, đoạn tuyệt đau thấu tâm can, khiến cô
không dám đối mặt với sự chờ mong trong lòng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.