LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 270

Tả Kình Thương khẽ nhếch khóe môi, tuy không trao đổi ánh mắt với
cô,nhưng rõ ràng cảm thấy hai người quả thực tâm linh tương thông.

“Có thì cũng có…. Nhưng không ghi chép thông tin của khách hàng, điều
nàycũng vì bảo vệ sự riêng tư cho khách hàng. Ôi, quy tắc ngầm, quy
tắcngầm, nhà ai chẳng có quy tắc ngầm như thế?” Ông chủ Cung nói xong,
lạinhấn mạnh lần nữa: “Lần này tôi có được xem như lập công không? Các
vịcó thể nói giúp cho tôi với tổ truy quét mại dâm được không?”

“Chép lại một bản cho chúng tôi.” Thư Tầm kiên quyết nói.

Cô gái này, trước mặt người khác cũng vô cùng lợi hại.

Vẻ mặt ông chủ Cung đầy đau khổ, nhưng vẫn phải gật đầu.

Từ Mộng Cửu Thiên vềđến khách sạn thì đã gần một giờ đêm, tiếng nhạc
đinh tai nhức óc khiếntrái tim Thư Tầm đập mạnh như đánh trống, mãi mà
không hết, đầu cũng hơi đau nhức. Phải chăng cô đã quá bảo thủ, hay là cô
lạc hậu so với mọingười, thanh niên trẻ tuổi đều thích tới những nơi phóng
khoáng buôngthả, chỉ có cô cảm thấy mệt nhọc, không hiểu nổi những
người làm việctrong ấy hàng ngày, rốt cuộc trái tim mạnh mẽ tới mức nào?

“Mệt à?”

Trong thang máy chỉ còn cô và Tả Kình Thương, khi giọng nói nam tính
trầm ấmdịu dàng của anh vang lên bên tai cô, Thư Tầm mới thoáng cảm
nhận đượchơi thở của cuộc sống thường ngày, trong cuộc sống ấy, không
gian tĩnhlặng, có người đàn ông mà cô từng ngưỡng mộ và yêu tha thiết,
vẫn luôn ở bên cô. Thư Tầm thả lỏng người, không căng thẳng nữa, ở đây
không cóngười ngoài, hai người họ không cần trao đổi, thăm dò và xác
nhận vớinhau bằng ánh mắt để che giấu mọi người.

“Không mệt.” Thư Tầm lấy thẻ phòng ra, Tả Kình Thương thì không, anh
vẫn đứng cạnh Thư Tầm, ThưTầm cũng hiểu được, anh muốn đi vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.