LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 317

xào dầu trong cống, vậy tội phạm trộm cắp sẽ đột nhiên giảm mạnh, mà
thựcphẩm an toàn cũng mau chóng nhiều lên.”

“Em không đồng ý quanđiểm ‘Tội phạm trời sinh,’ em vẫn cho rằng một số
tội phạm có thể hốicải, trở thành con người tốt hơn nhờ giáo dục.” Thư
Tầm lại có suy nghĩkhác, cô tin là khi ra tù Thư Phóng sẽ trở nên tốt đẹp
hơn.

Có lẽ Tả Kình Thương cũng hiểu ý cô, thấp giọng hỏi: “Thư Phóng sao
rồi?”

Thư Tầm cắn môi, “Lúc ở Vụ Kiều em từng đến thăm nó một lần, sức
khỏe… xem như ổn.”

Tả Kình Thương gật đầu, không hỏi lại nữa.

Ngày kia sẽ phải bay về Thủ đô, nên đêm nay chi đội vốn muốn tổ chức
mộtbuổi ăn mừng chiến tích, đồng thời chia tay hai người họ, nhưng Tả
KìnhThương khước từ, nói bản thân đã ở Minh Tề mấy ngày nhưng luôn
bận rộnphá án, không có thời gian dạo quanh thành phố hay tới xem các
điểm dulịch. Nhân mấy ngày rảnh rỗi, chi bằng đi dạo chơi đâu đó.

An Hải Hạp vừa nghe anh nói vậy, lập tức tính toán thu xếp xe và người
đưa đón anh. Tả Kình Thương lại từ chối lần nữa, trong lúc An Hải Hạp
đangphiền não thì Chúc Minh Nghiên bước lên nói với đôi chút kỳ vọng:
“Chibằng để tôi dẫn giáo sư Tả đi dạo, được không? Tuy tôi không phải
ngườiMinh Tề, nhưng khi bạn bè tới đây du lịch thì đều do tôi tiếp đón.
Tôibiết ở đâu có đồ ăn ngon, có trò chơi thú vị.”

“Đúng đấy đúng đấy, làm gì có ai thông thạo đồ ăn ngon, chỗ chơi thú vị
bằng cô…” Âu Dư Nặc vừa làm mặt hề vừa nôn mửa.

“Cậu nói gì đấy!” Mắt đẹp của Chúc Minh Nghiên trợn trừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.