LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 358

“Vất vả rồi.” Tả Kình Thương bước vào, cũng không biết anh nói câu đó
với ai. Bây giờ anh đang là người nhàn nhã ung dung mà.

“Anh có quen Dương Tiệp không?” Thư Tầm cũng không thèm chào anh,
khuôn mặt chẳng có lấy một nụ cười, lập tức hỏi ngay vào đề.

“Có quen.” Tả Kình Thương dừng lại, đứng yên đáp lời.

“Ông ta là người như thế nào?”

“Không rõ lắm.” Tả Kình Thương trả lời rất nhanh, rồi nhấn mạnh thêm
một lầnnữa: “Anh chưa bao giờ phí tâm tư đi tìm hiểu những người mà anh
khônghứng thú.”

Thư Tầm khó hiểu, “Anh chưa từng quan sát ông ta?”

“Trước khi ông ta bất hạnh gặp nạn, số lần anh và ông ta chạm mặt có thể
đếmtrên đầu ngón tay, tuy bộ não của con người cần hoạt động liên tục để
đủ khả năng duy trì sức sống, nhưng anh cho rằng một người đàn ông
nhìnchằm chằm vào một người đàn ông khác quá ba mươi giây đều là bất
bìnhthường.” Tả Kình Thương phủi sạch mối liên quan.

“Thực ra Học viện điều tra của chúng ta cũng không hay liên lạc với Học
viện an ninh…” Tư Mã Tuyết vội giải thích giùm.

Thư Tầm thoáng ngẫm nghĩ về tình hình mà Tư Mã Tuyết tìm hiểu được,
lạiliếc nhìn Tả Kình Thương – người chẳng hề có ý định bày tỏ cái nhìn
củaanh về Dương Tiệp, chợt thở phào một hơi, “Em đã biết tại sao giáo sư
Tả lại không muốn tham gia vào vụ án này rồi.”

Tả Kình Thương thả lỏng chân mày, mỉm cười: “Tại sao?”

“Vì anh cho là em có thể đứng ở một lập trường công bằng.” Thư Tầm tự
tinnói, một lần nữa thể hiện sự thông tuệ của cô trong việc đối nhân xửthế,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.