LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 497

Thư Tầm hừ lạnh một tiếng.

Sau khi xác nhận toàn bộ hiện trường, Triệu Trí Hoành bị áp giải lên xe
cảnh sát, trước khi cửabị kéo lên, hắn nhìn về phía Thư Tầm và Tả Kình
Thương, nụ cười trênkhuôn mặt vốn đã mang nét cười càng rõ ràng hơn
khiến người ta nổi dagà, tựa như một con quỷ đội chiệc mặt nạ hề, dưới lớp
mặt nạ ấy là mộtkhuôn mặt đẫm máu.

Tin hung thủ của vụ án giết người liên hoàn đã sa lưới nhanh chóng tới tai
Cận Đồ Hải, lão lưu manh vì lật lại bản áncho con trai mà không quản khó
khăn đi khiêu chiến cảnh sát, bị bỏ tùhai năm ấy, nghe được những người
hàng xóm từng cười nhạo ông ta vì contrai mang tội giết người, giờ này lại
nói chuyện với ông ta bằng giọngthương cảm, con trai ông ta chết oan
nhưng khi có thể nhận bồi thường,ông ta chỉ ngước nhìn bầu trời mà rơi
nước mắt.

Như ngày trướcông ta từng nói với Tả Kình Thương, kẻ đáng chết đã chết
rồi, ngườikhông đáng chết cũng đã ra đi, họ điều tra vụ án của họ, còn ông
ta phải kiếm tiền để sống tiếp một mình.

Sau khi vụ án giết người liênhoàn ở Bắc Yến kết thúc, mấy cảnh sát làm
trái quy tắc thẩm vấn trong vụ án Cận Á Cát đều bị đưa ra xử phạt, trong đó
bao gồm cả chi đội trưởngTra Giản, tiếp đó, lại dính dáng đến một loạt
nhân vật tham ô thối nát.Khi Cận Đồ Hải ở trong căn nhà nhỏ cũ kỹ nghe
được tin ấy, ông ta bènthắp hương cho vợ và con trai. Ông ta không có học
thức, ngang ngược,thô bỉ nhưng cũng dùng cuộc sống của chính mình để
thực hiện câu nói của nam chính Phúc Quý trong tiểu thuyết “Sống” của
nhà văn Dư Hoa --- làmngười cứ sống sao cho bình dị, tranh cái này tranh
cái kia, tranh tớitranh lui đến mức đánh mất cả mạng sống của mình. Giống
như tôi đây,càng sống càng chẳng có tương lai, thế nhưng tôi sống thọ,
người tôiquen dần dần đi mất, còn tôi vẫn sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.