LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 551

tưởng, dù sau này có bị ai đó phát hiện ra,mọi người cũng chỉ liên hệ nó với
“truyền thuyết nhà ma” mà thôi.

“Uống nước đi.” Thư Tầm đưa chai nước khoáng cho anh nhưng anh không
nhận lấy, nhìn cô, “Em bón cho anh.”

Thư Tầm lườm anh một cái, cuối cùng vẫn mở nắp chai đưa đến bên môi
anh, nhỏ giọng nói: “Anh uống đi…”

Tả Kình Thương quay đầu đi, tránh khỏi miệng chai, khẽ nâng cằm: “Ngày
trước anh không bón thuốc cho em như thế này.”

Thư Tầm chợt nhớ lại cảnh tượng Tả Kình Thương lừa mình uống thuốc
thời đại học. Cô nói cả viên thuốc cảm Paracetamol quá to, luôn mồm kêu
nó sẽ bị kẹt trong thực quản, không chịu uống thuốc. Tả Kình Thương bèn
nóiđược, để anh uống cho cô xem, rồi cầm một viên bỏ vào miệng, uống
mộthớp nước lớn. Đúng lúc cô tò mò anh có thể nuốt xuống hay không, anh
đưa tay ôm cả người cô vào lòng, môi kề môi, cả nước lẫn thuốc đều
chuyểnsang miệng cô, bắt cô nuốt xuống.

Phút chót, cô còn phát hiện móng vuốt của anh đang đặt trên ngực cô. Đúng
là vừa háo sắc vừa xấu xa!

Thư Tầm thầm nghĩ, em còn lâu mới bón nước cho anh trước mặt bàn dân
thiênhạ! Lén lút thì may ra… Mặt cô nóng lên, sau đó nghiêm nghị lùi về
phíasau mấy bước.

Yêu cầu “được đằng chân lên đằng đầu” của cún lớnkhông những không
được thỏa mãn, mà đến nước khoáng cũng chẳng đượcuống. Câu chuyện
này răng dạy chúng ta, làm người phải biết thế nào làđủ.

Đúng lúc ấy, Hồng Thế Kiện trở về, cầm theo hai cái xẻng và một cái cuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.