LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 90

“Cô rất thưởng thức Trâu Lôi Lôi?” Tả Kình Thương nhìn thẳng vào mắt
Ngải Miểu.

“Ai cơ?”

“Trâu Lôi Lôi.”

Ngải Miểu bị anh nhìn chăm chú, mặt đỏ lên, “Không phải thưởng thức, là
… đồng bệnh tương liên*.

*Người cùng cảnh ngộ cảm thương cho nhau.

“Hai người thường xuyên liên lạc sao?”

Ngải Miểu lắc đầu, “Lâu rồi không liên lạc. Lúc cô ấy muốn chia tay,
chúngtôi cũng liên lạc khá nhiều, sau đó có lẽ cảm thấy hai người gặp
nhaukhá lúng túng, nên không tiếp tục nói chuyện nữa. Không biết bây giờ
côấy sống thế nào.”

“Cô ấy sắp kết hôn.”

“Thật sao?” Trong mắt Ngải Miểu hiện ra sự ngưỡng mộ ước ao, gật đầu
liên tục, “Tốt, tốt rồi…”

“Cô có từng nghĩ đến việc chuyển sang sống ở một thành phố khác
không?”

“Chưa từng, nhà tôi ở Lộ Châu, tôi đi rồi, chỉ còn một mình cha tôi ở
đây.Tuy có lẽ chuyển sang một thành phố khác thì tốt cho tôi hơn.” Ngải
Miểu mỉm cười gượng gạo, đưa mắt nhìn Tả Kình Thương một thoáng,
trong mắtnhư có đôi chút e thẹn.

Thư Tầm cảm thấy, cô, Tiểu Vi và Lục TửKhiên như bóng đèn*, có lẽ tránh
đi đâu đó để hai người này ở lại tròchuyện thân mật thì tốt hơn. Tả Kình
Thương lại tựa như một khối đá thửvàng, phàm là những người mất tập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.