LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 207

Đúng lúc ấy Hitomi òa khóc. Thầy Oshinari cũng run run nắm lấy

những chiếc khuyên tai, khuôn mặt méo mó. Anh Konoha nói tiếp.

"Không biết thông điệp của Kai để lại là dành cho ai đây?"

Cả hai người đột ngột giật mình. Anh Konoha nhẹ nhàng đặt câu hỏi.

"Là thầy Oshinari chăng? Hay là Fuyushiba?"

Rồi anh đầy tự tin đưa ra câu trả lời.

"Không phải vậy, Kai không phải muốn gửi thông điệp đến chỉ một ai

trong hai người, mà có lẽ là cả hai. Rằng bản thân không muốn 'độc chiếm'
thầy, hay là 'độc chiếm' Fuyushiba, mà chỉ muốn được sống vui vẻ cùng với
cả hai người.

Chẳng phải Kai đã nói rằng muốn trở thành Tôi trong Nỗi lòng sao?

Tại sao không phải là K, hay là cô Tiểu thư, mà lại là Tôi? Có lẽ là bởi vì
Tôi là con người duy nhất trên thế gian này được phép tồn tại bên cạnh cả
Tiên sinh và Tiểu thư. Từ thông điệp mà Kai để lại, em đã tưởng tượng ra
như thế."

Tôi nhớ lại nụ cười chiếm toàn bộ màn hình của Kai. Đôi môi mỏng

manh ấy đã nhẹ nhàng, ngượng ngùng nhếch lên một chút. Những chiếc
khuyên tai tuyệt đẹp hình bông tuyết khẽ rung rinh nơi thùy tai. Nụ cười ấy
gợi cho tôi nhớ về lần duy nhất Kai chủ động bắt chuyện với tôi hồi ba năm
trước, về cậu con trai đỏ ửng bên dưới mắt, thì thào hỏi tôi Giáng sinh đã
định đi đâu với Hitomi chưa.

"... Thật à?"

Cậu ấy hỏi lại lần nữa.

"Ừm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.