LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 231

giấu kín mọi cảm xúc như thế một hồi lâu. Cả Tiên sinh lẫn thầy Oshinari
rốt cuộc đều không thể nói ra điều quan trọng nhất. Trong khi đáng lẽ nếu
nói ra thì đã có thể hiểu nhau. Thì đã không cần phải buồn bã, cô đơn đến
thế.

Nhưng họ lại không nói ra.

Bởi vì không thể nói ra.

Cho dù hiểu rõ những cảm xúc ấy đến đau đớn.

Nhưng mà, thế nhưng mà...

"Có lẽ cả Kai... cũng mong được nghe thầy nói."

Thầy Oshinari mở mắt nhìn tôi. Cổ họng tôi run run, sắp khóc đến nơi.

"Bởi vì Kai không phải là K, mà muốn trở thành Tôi cơ mà... Chắc

chắn cậu ấy rất mong được nghe thầy thổ lộ những cảm xúc thực sự của
mình."

Tuyết sẽ rơi trong rạp chiếu phim.

"Nếu như có thể tin tưởng ai đó bằng cả trái tim... Thì có lẽ em cũng

sẽ mỉm cười... Và em sẽ làm tuyết rơi vì người đó."

Bây giờ, ngay lúc này, cứ như tôi vừa nghe thấy tiếng của Kai...

Thầy đứng thẳng dậy, từ từ quay mặt về phía màn hình. Trên màn hình

vẫn đang chiếu cảnh Hatori và Itsuki nắm tay quay lưng bước đi giữa
những chiếc lông vũ rơi lả tả. Sau khi nhìn màn hình một lúc lâu với ánh
mắt mờ đục, thầy chầm chậm mở lòng bàn tay mình ra, nhìn xuống những
bông tuyết... không, những mảnh trái tim mà Kai để lại, rồi lại nắm chặt
tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.