LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 254

tuyệt vọng và than khóc nữa.

Nhưng câu chuyện đã khiến cho tôi phải xốn xang, xem đi xem lại bao

nhiêu lần, thì thật sự vô cùng xinh đẹp và ấm áp. Sau khi chiếu hết phần mở
đầu, tựa phim hiện ra trên phông nền là bầu trời xanh. Bộ phim lấp lánh sắc
màu về hai con người tâm đầu ý hợp bắt đầu. Thế giới trong phim vẫn đẹp
đẽ và hiền hòa như thế, không hiểu sao lần này lại thấy da diết buồn.

Tuy lần này xem cùng với anh Konoha, nhưng một cảm giác cô đơn,

bẽ bàng cứ mãi âm ỉ trong lồng ngực tôi. Không giống với nỗi đau, cũng
không phải là khổ sở. Giống như là một thứ gì đó rất quan trọng đã chắc
chắn mất đi khỏi cuộc đời tôi, không bao giờ lấy lại được nữa, một cảm
giác bất lực giống như là "thất bại".

Ngày hôm ấy, tôi biết đến nỗi buồn thực sự.

Qua năm mới, anh Konoha rồi cũng sẽ ra đi.

Thời khắc chia ly đã đến rất gần.

Cho dù có phải mãi mãi cô đơn, thì tớ cũng không phiền lòng.

Tôi nhớ lại giọng nói đầy quyết tâm của Hitomi trong điện thoại. Liệu

tôi có thể ôm nỗi cô đơn trong lòng mà tiến lên hay không...? Liệu tôi có
thể từ biệt anh Konoha bằng một nụ cười vào lễ tốt nghiệp hay không...?

Này, Hitomi ơi...

Rốt cuộc tôi vẫn không có câu trả lời.

Nhưng ngày đó chắc chắn sẽ tới.

Tôi ngồi bên anh Konoha, vừa chống chọi với hoang mang và u sầu,

vừa ngắm nhìn những tia nắng xuyên qua kẽ lá trên màn hình rộng lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.