LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 252

Đức."

Đó là bí mật cuối cùng mà cậu ấy nói cho tôi trước khi chia ly.

Và Hitomi ôm lấy nỗi cô đơn, lên đường.

Khu phố tràn ngập những màu sắc sặc sỡ - lục, đỏ và vàng - đâu đây

vang lên những tiếng chuông tuần lộc và những khúc nhạc Giáng sinh.

Không biết đến bao giờ thầy mới chịu nắm lấy tay Hitomi nhỉ? Tôi

thật sự không biết được. Có khi sẽ phải mất rất, rất lâu, phải đến hàng chục
năm nữa. Chắc chắn cho đến lúc đó cả thầy lẫn Hitomi đều sẽ cô đơn lắm.

Không, cho dù hai người ấy có thành đôi, thì cứ mỗi lần nhớ về Kai,

chắc chắn cảm giác lặng lẽ, cô đơn như đứng giữa tuyết trắng sẽ quay trở
lại mất thôi. Nhưng dù là như vậy, chắc chắn sẽ có lúc thầy tiến về phía
Hitomi. Và Hitomi cũng đứng bên thầy. Tôi tin là như thế. Bởi vì đó cũng
là mong muốn của Kai mà. Vì thế nên, chắc chắn...

Năm phút trước giờ chiếu phim, người ta đã ngồi kín khoảng chừng ba

phần tư rạp. Toàn là cặp đôi hay bạn bè đi với nhau, chỉ có mỗi tôi đi một
mình. Nói ra thì đây là lần đầu tiên tôi một mình đi xem một bộ phim nào
đó...

Sau khi xem lại số vé, tôi ngồi xuống ghế của mình ở khoảng chính

giữa rạp, chỉnh lại lưng cho thoải mái. Quanh tôi có tiếng thì thầm nói
chuyện, "Tớ muốn đọc truyện mới của Inoue Miu quá", rồi "Lần xem phim
này hồi cấp hai, tớ phát khóc luôn". Ôi, đúng là mọi người đều thích Tựa
như bầu trời xanh nhỉ... Và đều chờ tác phẩm mới của Miu nữa...

Không biết anh Konoha có kế hoạch gì dịp Giáng sinh này nhỉ. Không

biết bây giờ anh ấy đang làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.