LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 251

"Giấc mơ của tôi là được cùng sinh sống và nghiên cứu về lũ khỉ. Tôi

không thể đưa Hitomi vào giấc mơ của mình được. Mà em lại còn ghét sâu
bọ, không thích khí hậu nóng ẩm đúng không? Nơi mà tôi đến chỉ toàn thứ
Hitomi ghét thôi đó."

Từ đầu đến cuối thái độ của thầy vẫn điềm tĩnh, nhẹ nhàng chỉ bảo:

"Mong em hãy mãi mãi nhớ đến Kai. Nhưng xin hãy quên tôi đi. Đây

chính là mong muốn của tôi."

"Làm sao mà... quên được cơ chứ."

Cả giọng nói của Hitomi cũng lặng lẽ. Nhưng rồi cậu ấy tuyên bố

chững chạc và đầy quyết tâm, rằng mình sẽ cố gắng đuổi theo thầy. Cho dù
thầy có bảo "Về đi!" thì cũng nhất quyết không từ bỏ. Rằng cậu ấy sẽ cho
thầy thấy rằng mình có thể chịu đựng được sâu bọ, cái nóng và cả gió bão
nữa.

Rồi cậu ấy nói với giọng hơi yếu ớt.

"Cả đời này thầy không thể tha thứ cho mình, và có lẽ cũng sẽ không

bao giờ chấp nhận tớ... Từ khi Kai mất đi người chiếm giữ trái tim thầy
nhiều nhất chính là cậu ấy, và có lẽ điều đó sẽ không bao giờ thay đổi...
Nhưng thế cũng không sao. Cho dù có phải mãi mãi cô đơn, thì tớ cũng
không phiền lòng. Tớ sẽ ở bên thầy."

Đến cuối cậu ấy lên giọng nhấn mạnh.

Tôi nghe thấy tiếng con August sủa oăng oẳng. Giọng Hitomi hơi

nhòe đi vì khóc. Nhưng cậu ấy vẫn cố ra vẻ điềm tĩnh, giống giọng bình
thường nhất có thể.

"Nói nghe nè, thực ra tên con August là do tớ với thầy cùng nghĩ ra

đó. Friedrich Leopold August Weismann là tên một nhà sinh vật học người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.