LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 285

Lồng ngực tôi thắt lại đến mức không thể nhìn ngắm cây hoa anh đào

nữa, tôi sắp xếp đồ đạc lại vào túi, mặc áo khoác và ra khỏi phòng. Rồi tôi
thẫn thờ đi ra đến cổng trường, vẫn không nhìn lên cây hoa.

Tôi mong cuộc hẹn với anh Konoha đến không sao chịu nổi. Nhưng

lại buồn bã, cay đắng biết mấy khi nghĩ đến ngày anh tốt nghiệp. Tôi chỉ
mong sao nó đừng bao giờ đến. Cho dù tôi có phải mãi mãi mong chờ mà
chẳng bao giờ được hẹn hò với anh cũng được. Hoa anh đào có không bao
giờ nở nữa cũng chẳng sao, vì tôi đâu có được cùng anh nhìn ngắm.

Tôi bước đi trên con đường về nhà với tâm trạng tiêu cực nhất từ trước

đến nay như thế. Bàn chân tôi giẫm lên những chiếc lá khô rụng xuống,
vang lên những âm thanh buồn bã.

Giá như lúc này có Hitomi ở đây, để tôi có thể òa lên cho nhẹ lòng.

Càng nghĩ tâm trạng tôi lại càng đau đớn, tôi quyết định đi nhà sách để

giải khuây, vào trong góc manga tìm mấy cuốn truyện cười. Khi chuẩn bị đi
ra quầy tính tiền, bất chợt, tôi bắt gặp góc danh tác văn học nước ngoài.
Trong đó có một quyển sách mang tựa đề Vườn anh đào.

(Một vở kịch của tác giả lỗi lạc người Nga Anton Pavlovich Chekhov)

Lòng tôi nhói đau khi nhìn thấy chữ "anh đào" trên bìa sách. Nhưng

ánh mắt lại không thể rời đi... Ký ức gặp gỡ với anh Konoha lại hiện lên
trong mắt tôi, sống động và huyền ảo, phủ trong một màn sương màu vàng
nhạt... Tôi cầm quyển sách ấy lên tay.

Sau khi về nhà, tôi thay sang bộ váy cùng chiếc áo khoác nỉ thoải mái

nhất, rồi bắt đầu lật giở từng trang sách. Vườn anh đào dường như vốn là
một vở kịch. Tác giả là Anton Chekhov. Chính là tác giả người Nga mà anh
Konoha nói rằng có vị giống như món Borsch vào buổi hoàng hôn đây mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.