LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 31

Vừa nói đến đây, cổ họng tôi nghẹn ứ lại. Những ký ức đột ngột quay

về như một tia chớp. Cảnh thầy hô hấp nhân tạo cho Hitomi...!

Hitomi mặc bộ đồ bơi màu trắng nằm sõng soài trên bãi cát, không cử

động gì, những sợi tóc rũ rượi dính bết lên khuôn mặt trắng bệch như cây
nến. Tôi chỉ biết run rẩy, rơm rớm nước mắt, không biết lỡ như Hitomi chết
thật thì mình phải làm sao bây giờ.

Còn thầy thì tháo kính cau mày, nghiến răng suy nghĩ mông lung, ấn

tay lên ngực Hitomi không biết bao nhiêu lần rồi đưa môi mình lại gần cậu
ấy. Nhìn cảnh đôi môi đã chuyển màu tím ngắt của Hitomi chạm vào môi
thầy, con tim tôi như sắp vỡ tung ra.

"Hinosaka, em hãy quên chuyện mình vừa nhìn thấy đi nhé. Đối với

một cô gái hẳn nụ hôn đầu là vô cùng quan trọng. Vậy nên mong em đừng
nói với bất kỳ ai, kể cả Hitomi."

Sau khi an tâm vì thấy Hitomi đã khạc ra nước muối và thở lại bình

thường, thầy đã quay sang tôi cười nhẹ nhàng và nói như vậy, nhưng nét
mặt vẫn còn vẻ khó xử.

Ôi, đúng là thế rồi! Anh Khỉ chính là nụ hôn đầu của Hitomi. Nhìn

mặt tôi đỏ lựng tự nhiên im bặt thế này, hẳn thầy cũng đoán được tôi đang
nghĩ cái gì rồi.

Ngón tay gầy gò ấy khẽ đặt lên môi.

"Đừng nói với ai nhé."

... và thầy thì thầm.

Tôi gật gật cái đầu không biết bao nhiêu lần.

Thấy vậy, thầy lặng lẽ mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.