LÊN GÁC RÚT THANG - Trang 179

Hoạt động ngân hàng tiếp tục phát triển chậm – ví dụ, ở Mỹ, các chi

nhánh vẫn không được chấp nhận. Ở hầu hết các nước, luật về hoạt động
ngân hàng vẫn mang tính chắp vá. Ngân hàng trung ương trở thành thiết chế
phổ biến, nhưng chất lượng vẫn kém xa những điều hiện nay chúng ta kì
vọng. Ví dụ, mãi đến năm 1913, Mỹ mới có ngân hàng trung ương và ngân
hàng này chỉ kiểm soát được 30% ngân hàng trong nước mà thôi. Ngân hàng
trung ương Ý vẫn phải đấu tranh giành độc quyền phát hành tiền giấy. Mua
bán tay trong và thao túng giá chứng khoán vẫn chưa được kiểm soát một
cách chặt chẽ. Cả Anh và Mỹ, những nước có thị trường chứng khoán phát
triển nhất, đều không có luật về chứng khoán (phải đến năm 1939 Anh mới
có luật này, còn Mỹ thì đến năm 1933). Thuế thu nhập vẫn được coi là hiện
tượng mới. Phải đến năm 1913, sau hai thập kỉ chiến đấu trên mặt trận chính
trị và tranh cãi trên mặt trận pháp lí, Mỹ mới áp dụng thuế thu nhập; trong
khi đó, Thụy Điển mặc dù đã áp dụng rộng rãi thuế thu nhập trong những
giai đoạn về sau, nhưng tại thời điểm đó, nước này vẫn hoàn toàn chưa áp
dụng thuế thu nhập.

Chỉ có một điều NDC làm tốt, so với những nước đang phát triển ở trình

độ tương đương, là các thiết chế an sinh xã hội, với sự phát triển đặc biệt ấn
tượng từ những năm 1880. Đến năm 1913, hầu hết các nước NDC (trừ
Canada, Mỹ và Bồ Đào Nha) đã có – mặc dù chưa đầy đủ – bảo hiểm tai nạn
lao động, bảo hiểm sức khỏe (trừ Hà Lan, New Zealand, Tây Ban Nha, Phần
Lan, Úc và Bồ Đào Nha) và hệ thống lương hưu (trừ Na Uy, Phần Lan, Thụy
Sỹ, Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha). Nhưng bảo hiểm thất nghiệp vẫn là hiện
tượng mới, được áp dụng đầu tiên ở Pháp năm 1905; và sau đó là Ireland,
Anh, Đan Mạch và Na Uy năm 1913. Nhưng những nước như Na Uy và
Thụy Điển vẫn tước quyền bầu cử của những người được nhận trợ cấp xã
hội.

Nhiều luật về lao động liên quan đến thời gian làm việc, an toàn tại nơi

làm việc, lao động trẻ em và phụ nữ cũng được thông qua trong thời gian
này, nhưng tiêu chuẩn còn rất thấp, mức độ bao trùm vẫn hạn chế, và việc
thực thi cũng chưa tốt. Ví dụ như Mỹ, việc giới hạn thời gian lao động là 10
giờ mỗi ngày đã bị những người quản lí và các vị thẩm phán bảo thủ kịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.