LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 306

cũng không cách nào khiến người ta miệt thị. Đứng ở nơi này trước cửa đại
điện, Thường Hy chỉ cảm thấy hô hấp cũng có chút dồn dập, dưới gầm trời
này không biết có bao nhiêu người hy vọng có thể đứng ở đây, Thường Hy
hôm nay coi như cũng được thỏa ý nguyện.

Tiêu Vân Trác dừng lại, Thường Hy cùng Trịnh Thuận cũng theo đó mà

ngừng bước chân. Thường Hy chỉ thấy Trịnh Thuận chạy chậm đến cửa đại
điện, không khỏi ngẩng đầu nhìn chăm chú, liền thấy Trịnh Thuận cùng
một vị tiểu thái giám giữ cửa nói vài câu, rất nhanh lại quay trở về, nhìn
Tiêu Vân Trác nói: “Thái tử gia, nô tài đã hỏi Hoàng thượng còn chưa có
dậy, ngài trước có cần đi nghỉ ngơi một lát không ạ?”

Tiêu Vân Trác lắc đầu một cái nói: “Không cần, đứng tại đây chờ cũng

được.”

Trịnh Thuận cũng không nói gì thêm nữa, chậm rãi thối lui đến sau lưng

Tiêu Vân Trác, khom người đứng. Thường Hy không dám nói câu nào,
hôm nay là lần đầu tiên nàng đến loại địa phương này, tự nhiên muốn nói ít
nhìn nhiều, thận trọng từ lới nói đến việc làm, không muốn gây ra thêm
phiền toái cho Tiêu Vân Trác.

Đang suy nghĩ liền nghe được từ sau lưng truyền tới tiếng bước chân,

còn chưa có quay đầu nhìn lại đã nghe được thanh âm cao ngạo vang lên:
“Tứ đệ mỗi ngày đều đến sớm như vậy, thật đúng là làm người ta bội
phục!”

Thanh âm này thật quen tai… Thường Hy cố nghĩ lại xem đã từng nghe

qua tại nơi nào. Còn đang nghĩ thì Tiêu Vân Trác đã xoay người lại nói:
“Đại ca nói quá rồi, đây là bổn phận của con cái, làm sao có thể qua lao tắc
trách đây!”

Đại ca? Đó không phải là đại hoàng tử Tiêu Vân Dật sao? Trong lúc bất

chợt Thường Hy nhớ lại ngày nàng vừa mới vào cung, trong lúc vô tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.