LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 883

người là trưởng tử của Ngu gia, còn chưa làm tròn nghĩa vụ quang tông
diệu tổ, so với ta quan trọng hơn nhiều lắm. Huống chi nếu như ta vào
trong vẫn còn có cơ hội đi ra ngoài, mấy người mà vào nhất định không ra
được. Không cần tranh cãi nữa, còn tranh cãi thì đừng đi, Tứ Thần ca đoán
chừng cũng không cứu được nữa.”

Thường Hy nói xong liền quay người bỏ chạy ra ngoài, chớp mắt một cái

liền biến mất trong gió lốc. Mấy huynh đệ Ngu Thụy Lân sắc mặt đại biến,
nhấc chân muốn bước ra ngoài đuổi theo nhưng Tiêu Vân Trác đã một bước
lao ra trước bọn họ.

Binh lính đứng ngoài cửa mặc dù kết thành hàng nhưng vẫn không chịu

nổi bị gió mạnh quật vào người mà xô đẩy lẫn nhau. Thường Hy đã sớm
không nhìn thấy thân ảnh, Tiêu Vân Trác không kịp suy nghĩ gì nhiều mà
hướng theo phía thạch lâm chạy đi. Mảnh vụn đá bén nhọn đánh vào trên
người đau nhói khiến cho hắn bước từng bước vô cùng khó khăn. Bầu trời
âm u như muốn nổi bão, nhìn ai cũng không thấy rõ. Tiêu Vân Trác lớn
tiếng gọi tên Thường Hy nhưng không nghe được bất kỳ một tia hồi âm
nào, trong lòng càng phát sốt ruột, bước chân vì vậy mà càng gia tăng tôc
độ.

Thường Hy thật ra thì cũng không có đi xa, nàng nghe được thanh âm

của Tiêu Vân Trác, không nghĩ tới Tiêu Vân Trác cư nhiên bỏ qua an nguy
của mình mà đuổi theo nàng, trong lúc nhất thời hốc mắt ê ẩm, bây giờ
nàng có không ra khỏi được nơi này cũng không có gì tiếc nuối.

Thường Hy không trả lời, nàng không muốn Tiêu Vân Trác theo mình đi

vào. Nàng sẽ không để Tiêu Vân Trác vào được trận đồ này, bởi vì nàng
quyết định ở cửa trận sẽ động thủ không để cho Tiêu Vân Trác hay các ca
ca của nàng dâng mạng một cách vô ích.

Thường Hy đưa tay lau nước mắt còn vương trên mặt, chuyển thân vòng

qua đỗ môn, thương môn, đi đến sinh môn, từ nơi này vào sẽ rất an toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.