LES - VÒNG TAY KHÔNG ĐÀN ÔNG - Trang 155

sau đó các bà còn lại thì cũng lần lượt theo con cái lên Sài Gòn, qua Cần
Thơ hoặc về tỉnh làm ăn sinh sống. Các anh chị lớn đều thành thân, thành
danh, lập gia thất, đi sạch. Không nói ra nhưng mọi người đều ngầm hiểu
rằng, ai nấy đủ lông đủ cánh là muốn thoát khỏi bầu không khí tù túng trong
căn nhà ông Hội đồng. Hình như cha cũng biết, có vẻ buồn phiền nhưng bất
lực, cha già rồi, quyền lực lẫn quyền uy còn đâu để mà đe nẹt, dọa dẫm nói
ai nghe. Cây gậy ba toong biểu trưng quyền lực của cha nay đã trở về đúng
chức năng của nó, làm mợ cây gậy chống cho một ông già hom hem suốt
ngày thui thủi trong nhà là chính.

3

Cho nên căn nhà này trước kia nó rộn ràng bao nhiêu thì nay lại vắng vẻ

bấy nhiêu và chỉ đông vui vào các dịp giỗ chạp, con cháu tứ phương nô nức
kéo về, đèn măng sông thắp sáng cả tuần, trống chiên linh đinh cũng cả
tuần, rồi thôi.

Một năm cũng đôi bà lần như vậy.

Thanh thế một đời, uy danh một thời để nay ông Hội đồng Mía giờ đây

chỉ là một ông già mang nhiều bệnh tật, suốt ngày ho hen khù khụ. Khi xưa
kẻ hầu người hạ, còn nay chỉ có má con của Út lo cơm bưng nước rót, làm
được việc ấy bởi má quen chịu đựng tính khí thất thường của cha chứ còn
kẻ ăn người ở khác thì còn lâu. Cha đuổi ngay hoặc tự họ bỏ đi, thời buổi
bây giờkhác xưa rồi. Nhào vô sở Mỹ làm dăm năm giàu ngay, mắc mớ gìp
hải phục dịch một ông già nhiều bệnh tật lại khó tính, lúc nào cũng quát nạt
và chửi bới người khác. Chỉ có má, duy nhất còn má.

Về già có lẽ cha muốn tu nhân tích đức để chuộc lại lỗi lầm xưa nên

xoay qua đọc sách về nho học, Phật giáo và Gia huấn người xưa. Trong nhà
chẳng còn ai để cha thực thi những điều mình suy gẫm được và đối tượng
duy nhất để cha dạy bảo chính là đứa con gái út.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.