LỊCH SỬ BÍ MẬT ĐẾ CHẾ HOA KỲ - Trang 123

khủng khiếp. Hồi đó, có rất nhiều máy bay bị rơi. Nhưng vẫn còn hiệu quả
và an toàn hơn là vất vả nhiều ngày trong rừng”.

“Vì thế mà họ xây con đường này”. Anh ngừng lại. “ Tại sao?” Đôi lông
mày anh nhướn lên dường như muốn nói với tôi điều gì.

“Các kỳ critical mass ư?”.

“Chính xác đấy”.

Nhân dân yêu cầu thay đổi. Khi sự phản đối dâng cao tới một mức độ nào
đó, thay đổi sẽ diễn ra. Trong trường hợp này nó tập trung vào sự phát triển
thương mại nhằm mở rộng lưu vực Amazon. Tôi biết các công ty dầu lửa
có ảnh hưởng rất lớn trong những kỳ diễn ra critical mass. Đến Macas, tôi
nhận thấy con đường này đã biến khu định cư im lìm trong rừng thành một
thị trấn phát triển nhộn nhịp. Nhưng tôi có thể suy đoán ngày càng nhiều
người trong chúng ta sẽ nhận thấy những hiểm họa đang đe dọa tương lai.
Các cuộc biểu tình phát triển có thể sẽ chuyển thành những kế hoạch nhằm
vào mục tiêu hòa bình và phát triển bền vững.

Chúng tôi đặt phòng trong một khách sạn có những vật dụng mà tôi không
bao giờ còn nhìn thấy trên thế giới: một toilet dội nước và vòi hoa sen.
Nhưng điều làm Ehud thích thú nhất đó là ổ cắm điện ngay cạnh vòi nước.

“Để sạc dao cạo râu đấy”. Tôi chắc chắn.

“Có mà để tự tử ấy”. Anh đáp.

Sáng hôm sau chúng tôi lên một chiếc máy bay nhỏ. Ehud hỏi người phi
công về chiếc đồng hồ bấm giờ. “Trước đây, chú tôi có sử dụng cái đó”.
Người phi công nhe răng cười. “Còn bây giờ tôi dùng rađa”.

Máy bay hạ cánh trên con đường băng đầy bùn đất nằm trong khu rừng.
Có một nhóm đàn ông người Shuar đang tụ tập bên bìa rừng mới phát
quang. Trông họ vẫn tuyệt vời như trong trí nhớ của tôi. Vẫn là những con
người cường tráng, luôn cười nói, vui vẻ, ngoại trừ một điều khác biệt đó là
giờ họ đang mặc áo thun cộc tay và quần soóc bằng vải bông. Những nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.