LỊCH SỬ BÍ MẬT ĐẾ CHẾ HOA KỲ - Trang 55

Neil, một đặc vụ CIA, có lần đã nói với tôi: “Tôi không thể tưởng tượng
mọi chuyện lại tồi tệ đến như vậy”. Ông ta định nhờ tôi ký sách, chần chừ
một lát và sau đó mời tôi đi uống bia. Buổi tối hôm đó, chúng tôi nói
chuyện với nhau nhiều giờ liền. Sau đó một vài tháng, khi tôi tới thăm bố
mẹ vợ ở gần San Francisco, chúng tôi gặp lại nhau. Ông ta gia nhập lực
lượng CIA bởi vì bố mẹ người Trung Quốc của ông ta luôn tìm cách làm
dấy lên sự căm ghét của ông đối với Mao Trạch Đông. “Khi làm việc ở
Jakarta, tôi rất duy tâm. Tôi tin rằng chúng tôi có mặt ở đó là để đẩy chủ
nghĩa cộng sản ra khỏi Indonesia. Đó là khoảng năm 1981”. Nhưng năm
1989, sau cuộc xâm lược của Mỹ tại Panama, ông đã hiểu rõ, và thấy rằng
điều đó sẽ khiến người dân trên toàn thế giới đứng lên chống lại nước Mỹ.
Ngay sau đó, ông ta xin rút khỏi chính phủ và đi vào “hoạt động bí mật”.
Năm 2005, ông ta quay trở lại Indonesia để lãnh đạo một nhóm an ninh bảo
vệ những nỗ lực tái kiến thiết sau thảm họa sóng thần, chống lại những thế
lực tự do ở tỉnh Aceh. “Chúa ơi, chuyến đến Indonesia lần này làm cho tôi
thực sự tỉnh ngộ! Jakarta nhìn giống như một thành phố lớn hiện đại, những
tòa nhà chọc trời lấp lánh ánh điện, những khách sạn sang trọng. Nhưng
đằng sau bộ mặt hào nhoáng đó… mọi thứ dường như tồi tệ hơn bao giờ
hết. Nạn tham nhũng phát triển không thể kiềm chế nổi và chính chúng ta là
nguyên nhân gây ra điều đó”.

Khi tôi hỏi tại sao sau khi rời khỏi CIA, ông ta lại tiếp tục công việc tương
tự như vậy, Neil đã trả lời: “Đó là tất cả những gì tôi biết để kiếm sống”.
Sau đó, giống như lý do thứ nhất, lý do thứ hai cũng là lý do tôi thường
được nghe từ những đồng nghiệp khác. “Hơn nữa, không gì có thể so sánh
được với thành công bạn đã đạt được. Những tay nhảy dù và đua mô tô làm
việc đó vì họ yêu thích tốc độ nhưng không gì có thể so sánh được với cảm
giác của một người phải đối mặt với kẻ đang muốn giết mình”.

Những lời phát biểu như vậy thường khiến tôi lạnh xương sống. Tôi nghĩ
về cha mình và những người hùng khác từ sau Chiến tranh thế giới thứ hai.
Họ sẽ cảm thấy thế nào nếu biết rằng các tập đoàn và chính phủ của chúng
ta khuyến khích những người dân của mình trở thành kẻ đam mê tàn sát?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.