LỊCH SỬ CHIẾN TRANH PELOPONNESE - Trang 187

ngụ ở vùng núi Rhodope, một số kiếm thủ này đến như lính đánh thuê,
những kẻ còn lại là quân tình nguyện; cả tộc dân Agrianes

[29]

và tộc dân

Laeaea

[30]

, và những tộc dần còn lại trong các bộ tộc của Paeonia

[31]

thuộc đế

chế của ông ta, các tộc này nằm rải rác ở miền biên viễn của đế chế đó, mở
rộng đến tận chỗ tộc dân Laeaea của Paeonia và con sông Strymon chảy từ
núi Scombrus

[32]

xuyên qua xứ sở của tộc Agrianes và tộc Laeaea; đến đó đế

chế của Sitalces kết thúc và lãnh thổ của các tộc dân Paeonia độc lập bắt
đầu. Giáp ranh với Triballi

[33]

, cũng độc lập, là tộc dần Treres và tộc dân

Tilataci

[34]

, họ cư ngụ ở phía bắc núi Scombrus và trải dài về hướng mặt trời

lặn xa đến tận con sông Oskius. Con sông này bắt nguồn từ cùng rặng núi
như sông Nestus và Hebrus, một rặng núi hoang dã và rộng lớn nối với
Rhodope.

Đế chế của người Odrysae trải dài theo bờ biển từ Abdera đến cửa sông

Danube đổ ra biển Euxine. Một thương thuyền đi hết dải bờ biển này bằng
hải trình ngắn nhất mất bốn ngày đêm nếu thuận buồm xuôi gió suốt chặng
đường: theo đường bộ thì một người nhanh nhẹn đi bằng con đường ngắn
nhất từ Abdera có thể đến Danube sau mười một ngày. Chiều dài đường bờ
biển của đế chế này là như vậy. Trong đất liền từ Byzantium đến chỗ tộc dân
Laeaea và sông Strymon, giới hạn xa nhất mà vùng đất này vươn vào nội
địa, là một hành trình mười ba ngày đối với một người nhanh nhẹn. Cống
phẩm từ tất cả các xứ man di và các thành bang Hy Lạp, chỉ tính những gì
họ cống tiến dưới thời Seuthes

[35]

, người nối ngôi Sitalces và là người đã tăng

cống phẩm đó đến mức cao nhất, lên tới khoảng bốn trăm talăng vàng và
bạc. Còn có cả những tặng phẩm bằng vàng và bạc với số lượng không ít
hơn, ngoài những đồ thêu hoặc trơn, và những vật phẩm khác, không chỉ
được chế riêng cho nhà vua mà còn cho các lãnh chúa và quý tộc Odrysae.
Bởi chưng ở đó đã xác lập một tập quán đối lập với tập quán đang thịnh
hành ở vương quốc Ba Tư, ấy là nhận về nhiều hơn cho đi; người ta cho
rằng khi được hỏi xin mà không cho còn đáng hổ thẹn hơn là khi hỏi xin mà
bị từ chối; và dù tập quán này thịnh hành ở mọi nơi khác tại Thrace, nó đã
thành thông lệ phổ biến nhất giữa những người Odrysae quyền thế, chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.