LỜI GIỚI THIỆU
Để thực hiện công cuộc truyền đạo của họ tại Đại Việt, các giáo sĩ
Dòng Tên ngay từ khoảng đầu thế kỷ thứ XVII đã cố gắng tạo nên một lối
chữ viết căn cứ trên mẫu tự La Tinh, nhờ đó có thể diễn tả ngôn ngữ Việt.
Từ những sự dò dẫm phiên âm các nhân danh và địa danh lúc ban đầu, cho
đến lúc Đắc Lộ cho xuất bản hai sách quốc ngữ đầu tiên vào năm 1651,
các cố gắng tập thể của các nhà truyền đạo Tây phương cho phép thành
lập chữ viết của chúng ta ngày nay.
L.m. Đỗ Quang Chính đã dựa trên các tài liệu để lại bởi chính các
giáo sĩ nói trên để nghiên cứu giai đoạn hình thành của chữ quốc ngữ này.
Sự tiếp xúc sâu rộng của tác giả với các tài liệu đầu tay, được phân tích
theo một phương pháp sử học chặt chẽ, đã khiến tác giả vạch lại một cách
cặn kẽ sự biến chuyển của cách thức viết chữ quốc ngữ trong tiền bán thế
kỷ thứ XVII. Sự khám phá những tài liệu mới mẻ nhờ ở sự kiên nhẫn tìm tòi
trong các văn khố và thư viện Âu châu cũng lại cho phép tác giả chứng
minh với những bằng cứ cụ thể là đã có nhiều người góp sức vào việc sáng
tác chữ quốc ngữ, trong đó có cả sự góp sức của chính người Việt nữa.
Mặc dầu tác giả đã khiêm tốn công bố là chỉ nhìn vấn đề theo khía
cạnh lịch sử mà thôi, quyển Lịch sử Chữ Quốc Ngữ (1620-1659) này chắc
chắn là một sự đóng góp đáng kể cho ngành ngữ học Việt Nam, đồng thời
cung hiến cho chúng ta một số dữ kiện mới mẻ về xã hội Thiên Chúa giáo ở
Đại Việt trong tiền bán thế kỷ thứ XVII.
G.S. NGUYỄN THẾ ANH
Trưởng Ban Sử Học
Đại Học Văn Khoa Saigon