LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 251

Lý tưởng mà nói, mỗi nhân vật của chính quyền phải là một học giả lẫy
lừng, và mỗi học giả nên góp phần vào việc cai trị. Người Do Thái không
bao giờ có quan điểm - vốn được người Anglo-Saxon rất yêu thích - rằng
năng lực trí tuệ, niềm đam mê sách và đọc sách, bằng cách nào đó lại làm
suy yếu người cai trị. Ngược lại. Họ cũng không coi việc học Torah là khô
khan, học thuật, xa cách cuộc sống thực tại, như những người ngoài cuộc
có xu hướng nghĩ vậy. Với họ, việc học Torah giúp thúc đẩy chính xác loại
trí tuệ cần để cai trị con người, đồng thời xây đắp phẩm chất khiêm nhường
và sự sùng đạo giúp ngăn chặn sự thối nát của quyền lực. Họ trích Sách
Châm ngôn: “Thuộc về ta mưu trí và khôn khéo, ta là trí tuệ; quyền năng
thuộc về ta.”

20

Với người Do Thái, vấn đề là làm thế nào để kết hợp việc học với việc cai
trị. Thời Hadrian ngược đãi, khi các nhà hiền triết xứ Lydda gặp nhau để
tranh luận về những vấn đề bức thiết nhất mà cộng đồng bị lâm nguy của
mình đang phải đối mặt, một trong những vấn đề đứng đầu danh sách là:
“Học quan trọng hơn hay làm quan trọng hơn?” Sau khi nghe các lập luận,
họ đồng tình với quan điểm của Giáo sĩ Akiva rằng học phải đứng đầu vì
“học dẫn tới làm.” Xét về giá trị tâm linh, việc có được trí tuệ thông qua
học và việc sử dụng trí tuệ đó để phục vụ các nhu cầu chung được đánh giá
là xứng đáng như nhau. Nhưng các nhà hiền triết nói rằng nếu một góa phụ
hay một trẻ mồ côi đến gặp một nhà hiền triết để xin lời khuyên, và nhà
hiền triết trả lời rằng mình quá bận học nên không thể đưa ra lời khuyên, thì
Chúa sẽ tức giận mà nói rằng, “Ta quy cho ngươi như thể ngươi đã hủy diệt
thế giới này.” Một học giả chỉ biết vùi đầu vào sách sẽ bị kết tội “gây ra sự
hủy diệt thế giới này” - vì người Do Thái tin rằng thế giới mà không có trí
tuệ ứng dụng thì sẽ tan thành từng mảnh. Một người Levi có thể rút khỏi
đời sống vào lúc 50 tuổi và không làm gì cả ngoài học, nhưng một học giả
hàng đầu phải luôn hiện diện trong đời sống cho tới lúc chết. Philo viết một
cách nghiêm túc về những tuyên bố trái ngược nhau đối với việc học và cai
trị. Cuộc đời ông là một ví dụ điển hình, vì ngoài việc viết nhiều, ông còn
phải lãnh đạo cộng đồng và đi sứ ở Rome ít nhất một lần. Một học giả tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.