thuộc Bayonne. Một lần nữa, giống như trong thời Cải cách, những người
theo chủ nghĩa truyền thống nhìn thấy một mối liên hệ xấu xa nham hiểm
giữa Torah và lật đổ. Người Do Thái lật đổ được mô tả dưới nhiều hình
thức, thường là tranh biếm hoạ tàn bạo, đôi khi là trò hề. Ở Anh, người Do
Thái lật đổ có đại diện là Huân tước George Gordon, một người lập dị và
cuồng tín theo Tin Lành, đám đông đi theo ông ta đã từng gieo rắc kinh
hoàng cho London hồi năm 1780. Ba năm sau, ông ta quay sang Do Thái
giáo. Giáo sĩ David Schiff, người của đại giáo đường tại phố Quảng trường
Công tước, đã từ chối ông ta. Nên ông ta tới giáo đường Hambro và được
chấp nhận. Những người Do Thái nghèo hơn, bác sĩ Watson (là nhân vật
Gashford trong cuốn tiểu thuyết của Dickens về các cuộc bạo động,
Barnaby Rudge) cho biết, “đã coi ông ta là một Moses thứ hai và hy vọng
ngớ ngẩn là ông ta sẽ được Chúa chỉ định để đưa họ trở lại vùng đất của
cha ông mình.”
Tháng 1 năm 1788, Gordon bị kết án hai năm tù ở
Newgate vì tội truyền bá sự lăng mạ nhằm vào Nữ hoàng Pháp, ông ta được
ở trong buồng giam tiện nghi, dưới cái tên Israel bar Abraham Gordon, và
treo trên tường 10 điều răn bằng tiếng Hebrew, túi của ông ta chứa những
hộp nhỏ đựng thánh điển và tallit.
“Nó giống phòng làm việc của một
người sống ẩn dật trong nhà riêng hơn là nhà tù,” theo lời John Wesley, một
trong nhiều người nổi tiếng tới thăm ông ta, gồm các công tước hoàng gia,
York và Clarence, ông ta có một người hầu gái-quản gia Do Thái, Polly
Levi, có đồ ăn ngon tuyệt, không bao giờ ăn tối với ít hơn sáu vị khách và
đôi khi mời cả một ban nhạc tới chơi trong bữa ăn. Vì ông ta từ chối đổi an
ninh lấy cư xử tốt, nên tòa án giữ ông ta trong tù suốt giai đoạn đầu của
Cách mạng Pháp, cuộc cách mạng mà ông ta chào đón một cách ầm ĩ, chơi
các bản nhạc buồn bằng chiếc kèn túi của mình và mở tiệc chiêu đãi những
người lật đổ như Home Tooke. Edmund Burke, và trong cuốn Reflections
on the Revolution in France (Nghĩ về cuộc cách mạng ở Pháp), ông ta đề
xuất một sự trao đổi với chế độ Paris mới: “Hãy gửi cho chúng tôi tổng
giám mục giáo hội La Mã xứ Paris của các ngài, và chúng tôi sẽ gửi cho
các ngài giáo sĩ Tin Lành của chúng tôi.” Một vài tiếng sau khi Marie