LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 613

một thiểu số mãi mãi chưa bao giờ xuất hiện trong đầu bất cứ ai tham gia
vào việc hoạch định chính sách. Điều đó sẽ bị coi là không công bằng và là
một sự lừa dối đối với những người mà chúng ta đang thu hút.”

42

Tuy nhiên, nhập cư nhanh chóng trở thành vấn đề. Đó là điểm mà sự phản
đối từ phía Ả-rập ngày càng tập trung vào. Điều này cũng không có gì ngạc
nhiên, vì người Do Thái phản đối mong muốn lập ra các thể chế đại diện
của Anh trong khi họ chiếm thiểu số. Như lời Jabotinsky, “Chúng ta sợ, và
chúng ta không muốn có một hiến pháp bình thường ở đây, vì tình hình
Palestine không bình thường. Đa số ‘cử tri’ của nó vẫn chưa trở về đất
nước.”

43

Trên thực tế, lập luận yếu ớt này không được kiểm nghiệm, bởi

người Ả-rập, vì những lý do riêng của mình, cũng quyết định (tháng 8 năm
1922) không hợp tác với chính sách của Anh. Nhưng ngay từ đầu họ đã biết
rằng nhập cư Do Thái là chìa khóa cho sức mạnh chính trị Do Thái tối
thượng, và những bạo động họ kích hoạt nên là nhằm chặn đứng nhập cư
Do Thái. Samuel ngả theo chiến thuật này. Một trong những động thái của
ông đối với người Ả-rập khi ông nhận nhiệm vụ là cho phép sự tái xuất
hiện của Falastin, một tạp chí Ả-rập cực đoan bị người Thổ đóng cửa hồi
năm 1914 do “kích động hận thù chủng tộc.” Điều này, cùng với việc bổ
nhiệm Đại Giáo sĩ và các việc tương tự, đã dẫn trực tiếp đến vụ thảm sát
tháng 5 năm 1921, khởi từ nỗi lo sợ bị người Do Thái “chiếm lĩnh.” Phản
ứng của Samuel trước các cuộc bạo động là tạm dừng hoàn toàn việc nhập
cư Do Thái trong một thời gian. Ba chuyến tàu chở người Do Thái bỏ chạy
khỏi các vụ thảm sát ở Ba Lan và Ukraine được gửi trở lại Istanbul. Samuel
khăng khăng cho rằng, như lời ông, “tình trạng không thể nhập cư ồ ạt”
phải được “dứt khoát thừa nhận.” Ông nói với David Edu rằng mình sẽ
không có “một Ireland thứ hai” và rằng “chính sách Zion không thể bị lách
qua.”

44

Điều này dẫn tới nhiều phản ứng giận dữ của người Do Thái. Edu

gọi Samuel là “Judas.” Ruppin nói mình đã trở thành “kẻ phản bội sự
nghiệp Do Thái trong mắt họ.” “Ngôi nhà quốc gia Do Thái đổi lấy những
lời hứa thời chiến tranh,” Weizmann than phiền với Churchill tháng 7 năm
1921, “giờ đã biến thành ngôi nhà quốc gia Ả-rập.”

45

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.