LỊCH SỬ THẾ GIỚI CẬN ĐẠI - Trang 197

C- CÁC NƯỚC CHÂU ÂU GIỮA THẾ KỶ XIX

I - PHONG TRÀO CÁCH MẠNG 1848-1849 Ở ĐẾ QUỐC
PHONG KIẾN ÁO

1. Cuộc cách mạng ở Viên

Đến giữa thế kỷ XIX, đế quốc Áo vẫn ở trong tình trạng lạc hậu dưới

sự thống trị của triều đại phong kiến Hapxbua. Đế quốc Áo là “nhà tù của
các dân tộc” bao gồm nhiều đất đai vùng Trung Âu như một phần Đức,
Bôhêm, Hunggari, miền Bắc Ý… Trong đó các dân tộc Xlavơ, Xécbi,
Crôat, Ý… đều chịu sự nô dịch của phong kiến Áo. Quan hệ phong kiến
thối nát đã kìm hãm sự phát triển của chủ nghĩa tư bản. Năm 1828, con
đường sắt đầu tiên được xây dựng và đến 12 năm sau mới dài 144km, trung
bình mỗi năm tăng có 12 km (Anh: 90km, Pháp: 42km, Phổ: 30km). Chế
độ nông nô vẫn tồn tại. Bôhêm, là nơi tương đối phát triển nhất, có tới
1.300 công xưởng. Riêng ngành dệt ở Bôhêm đã có quy mô lớn bằng một
phần ba toàn đế quốc, sử dụng tới 15 vạn công nhân. Chính ở đây đã từng
nổ ra những cuộc đấu tranh của công nhân hồi năm 1844 nhưng đều bị thất
bại.

Tin tức về cuộc cách mạng tháng Hai năm 1848 ở Pari đã thổi bùng

ngọn lửa đấu tranh đang âm ỉ nhiều năm ở đế quốc Áo. Cuộc biểu tình cách
mạng đầu tiên nổ ra ở Praha ngày 83 và tiếp theo đó, ngày 13-3, làn sóng
cách mạng tràn về Viên, thành trì của chế độ quân chủ Áo. Các chiến lũy
mọc trên đường phố, nhân dân bao vây cung điện nhà vua, đội quân vệ
quốc tư sản được thành lập. Bộ trưởng ngoại giao Mettecnich cầm đầu
chính phủ Áo bị cách chức, phải trốn ra nước ngoài.

Trước áp lực của quần chúng, nhà vua phải lập một nội các gồm các

nhân vật thuộc phái tư sản tự do. Tháng 4, hiến pháp được công bố, quy
định chế độ hai viện nhưng tước quyền bầu cử của công nhân. Điều đó gây
ra bất mãn trong quần chúng, nhiều cuộc đấu tranh vũ trang của công nhân,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.