LỊCH SỬ TRUNG QUỐC 5000 NĂM TẬP 1 - Trang 111

không phục, nói riêng với môn khách của mình: "Ta là đại tướng của Triệu,
lập bao công lao hãn mã. Lạn Tương Như thì có gì ghê gớm, mà lại vượt
lên đầu ta. Hầy! Ta mà gặp Lạn Tương Như sẽ làm cho hắn ta mất mặt cho
coi"

Câu nói đó tới tai Lạn Tương Như. Lạn Tương Như liền cáo bệnh

không vào triều. Một hôm Lạn Tương Như có việc cùng môn khách ngồi
xe đi ra ngoài. Thật là oan gia tương ngộ, thấy từ xa có xe ngựa của Liêm
Pha rầm rập đi tới. Lạn Tương Như vội bảo người đánh xe rẽ quặt vào một
ngõ hẽm để tránh đường, để xe ngựa của Liêm Pha đi trước. Việc đó khiến
các môn khách của Lạn Tương Như rất bực bội. Họ đều trách Lạn Tương
Như về hành động hèn nhát đó. Lạn Tương Như hỏi họ: "Các ông xem,
giữa tướng quân Liêm Pha và Tần Vương thì ai có thế lực lớn hơn?".

Mọi người đều nói: "Tất nhiên là Tần Vương có thế lực lớn hơn"

Lạn Tương Như lại nói: "Đúng như vậy, chư hầu trong thiên hạ đều sợ

Tần Vương. Thế mà ta dám trực diện trách mắng ông ta để bảo vệ nước
Triệu. Tại sao ta lại sợ tướng quân Liêm Pha? Bởi vì ta nghĩ rằng, nước Tần
lớn mạnh không dám xâm phạm nước Triệu, bởi vì có ta và tướng quân
Liêm Pha. Nếu hai người chúng ta bất hòa, nước Tần biết tin, sẽ nhân cơ
hội lại xâm phạm nước Triệu. Chính vì điều đó mà ta phải nhún nhường".

Có người đem lời nói đó nói lại cho Liêm Pha. Liêm Pha rất hổ thẹn,

liền để mình trần, quấn dây gai, tới nhà Lạn Tương Như nhận tội. Ông nói
với Lạn Tương Như: "Tôi là một kẻ thô lỗ, thiếu kiến thức, bụng dạ hẹp
hòi. Ngờ đâu lại được ngài đối xử rộng lượng như vậy, tôi rất lấy làm hổ
thẹn, xin tình nguyện chịu sự trách phạt của ngài".

Lạn Tương Như vội đỡ Liêm Pha dậy nói: "Hai chúng ta đều là đại

thần của nước Triệu. Tướng quân đã thông cảm, tôi muôn phần cảm kích,
đâu dám nhận lễ của tướng quân nữa".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.