Tùy Văn Đế nghe đến mấy câu cuối cùng thì không nhịn được cười.
Độc Cô hoàng hậu ngồi bên cạnh thấy vậy, cũng rất nể trọng sự chính trực
của Triệu Xước, liền lệnh cho tả hữu ban cho Triệu Xước 2 cốc rượu. Tùy
Văn Đế cũng đồng ý miễn án tử cho Lai Khoáng, đổi thành cách chức và
đày đi xa.
Tùy Văn Đế rút ra bài học từ sự mất nước của Trần Hậu Chủ nên rất
chú ý đến việc tiết kiệm. Khi phát hiện các quan lại có hành vi tham ô, xa
xỉ, ông đều nghiêm trị. Ngay đến con đẻ của mình, ông cũng không tha.
Tần vương Dương Tuấn là con của Tùy Văn Đế, vì ở xa nên đã tự ý cho
xây dựng cung thất hoa lệ cho mình. Tùy Văn Đế phát hiện, lập tức tước bỏ
vương vị của Dương Tuấn và đem giam lại. Các đại thần tâu lên: "Tần
vương không phạm tội gì lớn, chẳng qua chỉ tiêu phí một ít tiền của để xây
dựng nhà cửa, xin bệ hạ hãy khoan dung".
Tể tướng Dương Tố cũng thấy xử phạt Dương Tuấn như thế là quá
nặng. Tùy Văn Đế nói: "Trẫm là người đứng đầu một nước, đâu phải chỉ là
người cha của mấy đứa con. Vì vậy, phải xử lý theo luật pháp. Nếu nói như
các khanh, thì phải chăng cần soạn riêng một bộ luật dành cho các hoàng
tử?".
Các đại thần không biết nói gì nữa. Tùy Văn Đế lại phát hiện thái tử
Dương Dũng sinh hoạt xa xỉ, thích phô trương, nên rất không hài lòng, gọi
đến giáo huấn nghiêm khắc: "Từ xưa tới nay, phàm những đế vương thích
xa hoa, số mệnh không bao giờ lâu dài được. Ngươi là thái tử, cần phải đặc
biệt chú ý tiết kiệm mới phải!".
Hoàng tử Tấn vương Dương Quảng là người giảo hoạt hơn 2 người
anh em của mình. Ông nắm vững tính nết của cha, nên ngoài mặt làm ra vẻ
hết sức thật thà, giản dị, đánh lừa được cả Tùy Văn Đế và Độc Cô hoàng
hậu, được cả 2 người yêu mến và tin cậy. Lại nhờ có Dương Tố giúp đỡ nói
thêm vào. Kết quả, Tùy Văn Đế quyết định phế truất Dương Dũng, lập
Dương Quảng làm thái tử. Cho mãi tới khi bệnh nặng, Tùy Văn Đế mới