thế, cho binh lính đánh trống suốt đêm. Quân Tống ở bờ nam nghe tiếng
trống bên bờ bắc, tướng quân Kim vượt sông tiến công, liền đua nhau bỏ
doanh trại chạy trốn. Chỉ trong thời gian ngắn, 13 vạn quân Tống đã rút
chạy sạch trơn. Tông Hàn không mất chút sức nào, đã vượt sông thuận lợi.
Cánh quân phía đông của Tông Vọng cũng đánh chiếm Đại Danh (nay
thuộc tỉnh Hà Bắc) rồi vượt sông tiến xuống. Hai cánh quân ngày càng tới
gần Đông Kinh làm Tống Khâm Tông khiếp đảm. Số đại thần thuộc phái
đầu hàng ngày ngày rỉ rả nói với Khâm Tông là ngoài việc xin hòa ra,
không có cách nào khác. Tống Khâm Tông đành cử em là Khang vương
Triệu Cấu đến chỗ Tông Vọng xin hòa. Triệu Cấu đi qua Từ Châu (nay là
huyện Từ, Hà Bắc). Quan cai trị Từ Châu là Tông Trạch nói với Triệu Cấu:
"Triều Kim muốn điện hạ tới nghị hòa chỉ là thủ đoạn đánh lừa thôi. Chúng
đã đem quân đến sát kinh thành, thì nghị hòa còn có tác dụng gì nữa?".
Dân chúng Từ Châu cũng ngăn ngựa của Triệu Cấu lại, không cho ông
ta tới trại Kim cầu hòa. Triệu Cấu sợ bị quân Kim bắt giữ, liền dừng lại ở
Kim Châu (nay là An Dương, Hà Nam). Không lâu sau, 2 cánh quân Kim
đã tới chân thành Đông Kinh, bắt đầu tiến công mãnh liệt. Trong thành chỉ
còn 3 vạn quân cấm vệ, nhưng sớm rời rã, bỏ trốn mất quá nửa. Tướng lĩnh
các địa phương vì đã có lệnh triều đình nên không ai đem quân về cứu
Đông Kinh. Lúc này, Tống Khâm Tông mới muốn gọi Lý Cương trở về,
nhưng không kịp nữa rồi. Tống Khâm Tông cuống quýt không biết làm gì.
Trong kinh thành có 1 tên đại bịp, tên là Quách Kinh. Hắn ta huênh hoang
là biết pháp thuật, chỉ cần thu thập đủ 7779 "thần binh"là có thể bắt sống
tướng Kim, đánh lùi quân Kim. Một số đại thần liền bu lấy hắn, coi hắn
như 1 cọng rơm cứu mạng, giúp hắn tụ tập bọn lưu manh côn đồ làm "thần
binh". Đến khi quân Kim đánh thành, Quách Kinh và các "thần binh" của
hắn vừa giao phong đã tan vỡ, thành Đông Kinh nhanh chóng bị quân Kim
đánh chiếm. Tống Khâm Tông thấy ngày tàn đã đến, khóc thảm thiết rồi
đành cùng mấy đại thần đem thư đầu hàng đến trại quân Kim. Tông Hàn
bắt Tống phải cắt nhượng toàn bộ đất đai vùng Hà Đông, Hà Bắc; đồng
thời phải hiến cho Kim 10 triệu thoi vàng, 20 triệu thoi bạc, 10 triệu tấm