Quốc chữ "bút" và chữ "tất" đồng âm. "Bút lai" có thể hiểu là "tất lai", tức
"đều đến cả").
Trương Đào được Thi Nghi Sinh tiết lộ cho biết tin tức, vội tâu với
Tống Cao Tông là quân Kim sắp tiến công lớn. Nhưng Tống Cao Tông vẫn
coi như gió thoảng ngoài tai. Tháng 9 năm 1161, Hoàn Nhan Lượng chuẩn
bị xong, liền huy động 60 vạn quân, tổ chức thành 32 đạo, đưa toàn lực tiến
công Nam Tống. Trước giờ xuất phát, Hoàn Nhan Lượng huênh hoang
tuyên bố với các tướng lĩnh: "Trước kia Lương vương (tức Ngột Truật) tiến
công triều Tống, tốn bao thời gian mà không dành được thắng lợi. Lần này
ta xuất chinh, lâu là một trăm ngày, chóng là một tháng nhất định sẽ bình
định phương nam!".
Đại quân của Hoàn Nhan Lượng tới sát bờ bắc Hoàng Hà. Chủ soái
trấn thủ Giang Bắc là Lưu Kỳ đang ốm nặng, liền cử phó soái là Vương
Quyền tới Thọ Xuân ở Hoài Tây tổ chức phòng thủ. Vương Quyền là kẻ
tham sống sợ chết, nghe tin quân Kim đánh xuống, thì kinh hoàng bạt vía,
không dám chống cự. Hoàn Nhan Lượng đưa quân vượt Hoài Hà, Vương
Quyền nhìn thấy bóng quân Kim đã bỏ chạy 1 mạch qua Trường Giang, tới
tận Thái Thạch mới dừng lại. Tống Cao Tông nghe tin Vương Quyền thua
trận, bắt đầu lo sợ. Ông cách chức Vương Quyền và cử Lý Hiển Trung lên
thay, đồng thời cử tể tướng Diệp Nghĩa Vấn lên thị sát tình hình trong quân
phòng thủ Giang Hoài. Diệp Nghĩa Vấn cũng là kẻ nhát gan, không dám tự
mình ra tiền tuyến, liền cử viên Trung thư xá nhân (1 chức quan văn) tới úy
lạo các tướng sĩ Tống ở Thái Thạch. Ngu Doãn Văn tới Thái Thạch thì
Vương Quyền đã đi rồi, còn người thay thế là Lý Hiển Trung thì chưa tới.
Quân Kim bên kia bờ đang chuẩn bị vượt sông, quân Tống bên này không
có chủ tướng; lòng người xốn xang, trật tự rối loạn. Ngu Doãn Văn tới bờ
sông, thấy binh lính Tống ủ rũ, ngồi tụm 5 tụm 3 bên vệ đường, yên ngựa
và khôi giáp vứt ngổn ngang bên cạnh. Ngu Doãn Văn hỏi: "Quân Kim sắp
vượt sông, các ngươi còn ngồi đây đợi gì?".