LỊCH SỬ TRUNG QUỐC 5000 NĂM
TẬP 4
Lâm Hán Đạt & Tào Duy Chương
www.dtv-ebook.com
Lý Thời Trân Lên Núi Hái Thuốc
Minh Thế Tông ở ngôi hoàng đế hơn 40 năm, chỉ ăn chơi hưởng lạc.
Ông ta chỉ lo mình càng ngày càng già yếu. Tới lúc nào đó chết đi, không
còn được hưởng sung sướng nữa. Vì vậy, vị hoàng đế tìm mọi cách để kiếm
được phương thuốc trường sinh. Năm 1336, triều đình hạ lệnh các địa
phương tiến cử danh y lên phục vụ hoàng đế. Sở vương lúc đó được phong
đất ở Vũ Xương, liền tiến cử Lý Thời Trân đang làm thầy thuốc trong
vương phủ của mình lên Thái y viện. Lý Thời Trân quê ở Kỳ Châu (nay là
Kỳ Xuân, Hồ Bắc), đời ông và cha đều làm thầy thuốc. Cha ông là Lý
Ngôn Văn từng nghiên cứu sâu về dược thảo, có ảnh hưởng lớn đối với xu
hướng của con trai. Từ nhỏm Lý Thời Trân thường cùng các bạn nhỏ lên
núi hãi các loại dược thảo. Lâu dần, ông nhận biết được khá nhiều loại thảo
mộc cùng tên gọi từng loại, còn biết được loại nào trị được bệnh gì. Tri
thức về y dược của ông ngày càng phong phú. Nhưng vào thời đó, làm 1
thầy thuốc bình thường không được tầng lớp trên, trong xã hội coi ra gì.
Bản thân Lý Ngôn Văn là thầy thuốc, nhưng lại bắt Lý Thời Trân đọc sách
để theo đường khoa cử. Do sự đôn đốc của cha, năm 14 tuổi Lý Thời Trân
đi thi, đỗ tú tài; nhưng sau đó thi tiếp 3 lần đều không trúng cử nhân. Mọi
người đều tiếc cho ông, nhưng ông không vì thế mà buồn. Chí nguyện của
ông là làm 1 thầy thuốc chữa bệnh cho dân.
Từ đó, Lý Thời Trân 1 lòng 1 dạ theo cha học nghề y. Đúng vào năm
đó, quê ông gặp thủy tai lớn, sau khi nước rút thì nạn dịch tràn lan. Người
mắc bệnh đều là dân nghèo. Gia đình ông không lấy gì làm sung túc, nhưng
cha con ông đều hết lòng vì người nghèo. Ai đến xin trị bệnh, họ đều hết