LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 100

Trong lòng y thì thầm gầm lên chửi rủa, Liên Hoa đáng chết, rõ ràng

ngươi biết người chết không phải Trương Khánh Sư, Trương Khánh Sư phải
đóng giả làm Trương Khánh Hổ tất trong lòng có nỗi khổ khó nói, thì ra có
người nhất quyết muốn giết hắn. Ngươi biết mười mươi, vậy mà vẫn vạch
trần mọi chuyện ra trước mặt mọi người, giờ thêm một cái xác, hung thủ
không biết là ai, ngươi vui rồi chứ? Dương Thu Nhạc chắc chắn đang giấu
giếm chuyện gì đó trong lòng, Cổ Phong Tân bỗng dưng bỏ chạy mất, bổn
công tử làm sao biết Trương Thanh Mao có bị liệt vào diện tình nghi hay
không?

Khi y đang thầm rủa trong lòng như thế, Lý Liên Hoa lại giơ tay xoa xoa

thạch bích phía trên cánh cửa Quan Âm.

- Chỗ này hình như có một vết nứt…

Vốn Lý Liên Hoa bám vào những vết lồi lõm bị binh khí chém trên

tường mà trèo lên, hai tay vừa chạm vào thạch bích, người lắc lư, suýt thì
rơi xuống, đành chầm chậm trèo lại xuống dưới.

- Phía trên có…

Lý Liên Hoa chưa nói hết câu, Cát Phan đột nhiên lướt tới trước mặt

Dương Thu Nhạc, đập vào vai điểm huyệt đạo của hắn.

- Phương công tử, hung thủ giao cho công tử.

Sau đó y mượn lực tung người lên trên, lật tay một cái, một miếng đá lớn

nứt toạc rồi rơi xuống, chìm vào trong bùn đất và xương xẩu phía dưới, dày
khoảng hai thước năm tấc, chẳng trách ngay cả Trương Khánh Sư cũng
không đẩy nổi nó. Cánh cửa đá đúng là kiên cố vô cùng, nhưng không biết
do đã trải qua cả trăm năm phủ bụi, chất đá bị phong hóa, hay do chịu đủ
mọi lực gõ đập của người trong võ lâm, mà cửa đá mặc dù không tổn hại gì,
nhưng vách đá trên nóc cánh cửa lại nứt ra một đường rất mảnh dài khoảng
ba thước, nếu Lý Liên Hoa không nhảy lên trên đó và đánh lửa nhìn kĩ, chắc
cũng không phát hiện ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.