LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 102

Lý Liên Hoa lắc đầu, “Không quen”, rồi nói tiếp:

- Chẳng qua ta biết Phật Bỉ Bạch Thạch rất nghèo, ngay Bỉ Khâu chưa

chắc đã có áo lụa mà mặc, huống hồ là đệ tử của Bỉ Khâu?

Phương Đa Bệnh chợt hiểu ra.

- Ồ, cũng có lý. Y phục trên người kẻ này ít cũng phải mười lượng bạc,

chỉ kém của bổn công tử có bốn mươi lượng thôi.

Lý Liên Hoa nói tiếp:

- Nhưng có ba điểm khiến ta khẳng định hắn không phải là Cát Phan.

Thứ nhất, hắn rất nho nhã.

Phương Đa Bệnh tò mò hỏi:

- Hắn rất nho nhã cũng là sai à?

Lý Liên Hoa cố nhịn cười đáp:

- Ngươi không biết Lý Tương Di là người mắt mọc trên trán à, bình

sinh y chán ghét nhất là lễ nghi rườm rà phức tạp, môn hạ của y xưa nay
đều không có học thức không được dạy dỗ, tuyệt đối không có chuyện vừa
gặp người ta đã một câu công tử hai câu công tử, còn chắp tay thi lễ.

Phương Đa Bệnh “hừ” một tiếng.

- Cái này cũng phải, Phật Bỉ Bạch Thạch nói chuyện với lão tử nhà ta,

xưa nay không có nửa lời khách sáo.

Trương Thanh Mao nghe mà sững sờ, thầm nghĩ hình như Lý Liên Hoa

rất rõ tính khí của người trong Tứ Cố Môn, song lại chẳng hay vị thần y này
có quen biết với Tứ Cố Môn từ khi nào. Lý Liên Hoa nói tiếp:

- Thứ hai, hắn nghiên cứu rất kĩ Hoàng Lăng, biết sử sách thường ghi

chép lại cửa vào Địa Cung phần lớn đặt trong Minh Lâu. Theo ta biết, con
người Bỉ Khâu rất say mê Khổng Mạnh, đọc cả vạn quyển sách, chính vì
hắn đọc sách thành mọt khiến Lý Tương Di chán ghét, bắt hắn lập lời thề,
môn hạ đệ tử của hắn không được phép quá thông tường sử sách kinh thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.