LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 128

Lý Liên Hoa lại gật đầu lia lịa, giống như rất áy náy vì đã quên hỏi thăm

tung tích của Tôn Thúy Hoa. “Cát Phan” lập tức gật đầu, hoàn toàn không
do dự, Dương Thu Nhạc giải huyệt, “Cát Phan” hít một hơi thật sâu.

- Ngọc ấn, Ngọc ấn… khó khăn lắm mới vào được đây, phải mang

Ngọc ấn ra…

Phương Đa Bệnh cố ý chọc tức y.

- Miếng ngọc này mặc dù là ngọc tốt, nhưng trong nhà bổn công tử

không thiếu, nếu ngươi thích, bổn công tử có thể tặng ngươi vài miếng.
Miếng ngọc này xui lắm, bỏ đi.

“Cát Phan” tức giận những chẳng biết làm thế nào, căm hận nói:

- Ta là cháu đời thứ năm của Phương Cơ Đế, miếng Ngọc ấn này là bảo

vật của triều đại bọn ta…

Lý Liên Hoa mỉm cười.

- Kỳ lạ, Tông Thân Vương hại chết Phương Cơ trong này, sao lại không

mang Ngọc ấn đi?

“Cát Phan” đáp:

- Đó là vì tổ tiên đã giấu Ngọc ấn trong người, Tông Thân Vương

không biết chuyện ấy. Về sau… vì thị vệ Địch Trường Tụ biệt tích giang hồ,
nên ông ta không thể mở được cánh cửa kia ra nữa. Cho tới ba mươi năm
trước, tổ phụ ta mới biết bí mật này qua ghi chép gia truyền, biết được tung
tích của vật này. Chỉ có điều các cơ quan mà Tông Thân Vương xây dựng
phức tạp, cạm bẫy giăng khắp nơi, tổ phụ và phụ thân ta đều chết trong
đường hầm…

Phương Đa Bệnh giật mình, Nếu còn có hai người nữa chết trong đường

hầm, căn cứ vào số xương cốt ngoài kia, trong mười một người mất tích
chắc chắn có kẻ đã thoát được ra ngoài!

“Cát Phan” nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.