LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 144

Lý Liên Hoa chau mày chặt hơn.

- Ngươi có ý gì?

Phương Đa Bệnh đột nhiên kêu lên:

- Khốn kiếp, ý của ta là người vừa rồi dùng Bà Sa Bộ đẩy ngã hai người

kia không phải là ngươi đấy chứ. Lời của Lý Liên Hoa ngươi ngàn vạn lần
không đáng tin, ngươi nói là đen thì tám chín phần sẽ là trắng. Võ công của
ngươi loạng choạng như mèo ba chân, nhưng không chừng do ngươi vờ vịt.
Ngươi nói ngươi không nhìn thấy, không chừng người đó thực ra chính là
ngươi.

Lý Liên Hoa mắc nghẹn, bật ho sù sụ.

- Nếu ta biết Bà Sa Bộ thì ngay từ đầu khi biết Vương Ngọc Cơ là hung

thủ ta đã bắt hắn rồi, hà tất phải đợi tới tận bây giờ?

Phương Đa Bệnh ngẫm nghĩ rồi nói:

- Nghe cũng hơi hơi có lý…

Đúng lúc mấy người bọn họ đang trò chuyện, một nữ tử mặc áo xanh dịu

dàng thướt tha đi vào, Tôn Thúy Hoa ra tiếp. Nàng ta có làn da trắng muốt,
mày thanh, là một mĩ nhân thanh tú thon thả. Tôn Thúy Hoa ra tiếp. Nàng ta
có làn da trắng muốt, mày thanh, là một mĩ nhân thanh tú thon thả. Tôn
Thúy Hoa liếc nàng một cái, cười tươi rói hỏi:

- Như cô nương tới mua rượu ư?

Nữ tử áo xanh đó thoáng nhíu mày, vẻ mặt sầu khổ, song lại mỉm cười

gật đầu. Phương Đa Bệnh thì thầm:

- Nàng ta là ai?

Dương Thu Nhạc đáp:

- Nàng ta là Tiểu Như của Di Hồng Viện.

Phương Đa Bệnh suýt xoa. Cô nương này mặc dù là kĩ nữ nhưng trên

người không hề toát ra vẻ phong trần, quả thật “nhìn không giống”. Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.